Ngước mắt nhìn ra, có thể thấy từng chiếc thuyền chiến nguy nga như ngọn núi đang lao về phía Nam. Đó là đội thuyền của Cát gia, quả đúng như cách gọi “di dời toàn tộc”, bên trên đội thuyền còn có rất nhiều tọa kỵ phi hành chao liệng để bảo vệ đội thuyền, đồng thời cũng cảnh giác với xung quanh, tránh kẻ khác bám đuôi.
Diêm La Mặt Quỷ cầm kính viễn vọng, lén lút quan sát.
Cát gia cũng không ngốc nghếch, dọc đường tránh hết những địa giới phồn hoa, toàn chọn hải vực không một bóng người. Cảnh tượng ấy quá là châm biếm, ngày thường họ hùng hùng hổ hổ, sau khi gặp nạn thì ngoan ngoãn hẳn đi.
Tình thế “mạnh” hơn con người.
Lúc nào cần sợ thì phải sợ thôi!
“Sát thủ hàng chữ Thiên của La Sinh Môn ta về cơ bản đều tới Nam Vực rồi nhỉ!”, trong bóng tối, một người mặc áo đen bước ra, lả lướt tới bên cạnh Diêm La Mặt Quỷ như một u linh, cất giọng lạnh lẽo và khô khốc.
Đây cũng là một thích khách hàng chữ Thiên.
Ở La Sinh Môn, người này chỉ đứng sau Diêm La Mặt Quỷ thôi.
“Ừm… về cơ bản đều đến cả rồi”, Diêm La Mặt Quỷ buột miệng đáp.
“Rốt cuộc là ai mà vung tay hào phóng thế?”, người áo đen hỏi.
“Quy tắc thứ nhất của sát thủ, chớ hỏi thăm về người thuê”, Diêm La Mặt Quỷ nghiêm túc nói.
“Thế thì chúng ta nói về tiền công đi!”, người mặc áo đen không nhiều lời, dứt khoát chìa tay ra.
Năm xưa họ cứ phải cầm tiền của người ta trước rồi mới hành sự, sao lần này lại thay đổi quy tắc nhỉ? Mấy người họ lượn lờ ở Nam Vực hết nửa đêm mà không thấy ai đưa tiền, định đánh miễn phí sao?
“Môn chủ nói rồi, hoàn thành nhiệm vụ thì tìm nàng ta lấy tiền”, Diêm La Mặt Quỷ điềm tĩnh đáp.
Nghe vậy, người mặc áo đen ho khan một tiếng, bàn tay xòe ra nhanh nhẹn rụt về.
Nhìn đi, cứ nhắc tới môn chủ La Sinh Môn là hữu dụng, sát thủ hàng chữ Thiên nghe thấy cũng phải sợ.
Diêm La Mặt Quỷ không thèm để tâm.
Hắn ta đang nghĩ… làm thế nào để tìm môn chủ kể công nhỉ?
Hắn kéo về một mối làm ăn lớn cho La Sinh Môn, chắc cũng kiếm kha khá đấy?
“Đi xa mất rồi, vẫn không đánh à?”
Người áo đen khoanh tay, nhìn về phía xa xa.
Từ phía này, vẫn có thể trông thấy đội thuyền đang đi xa dần của Cát gia.
“Đợi”, Diêm La Mặt Quỷ hờ hững đáp.
Họ là thích khách, nếu đánh nhau từ chính diện sẽ không tránh khỏi thiệt thòi.
Thế nên mới nói, cứ phải đợi Triệu Bân tới rồi mới ra tay.