Đây là lúc cần phải lớn tiếng gầm rống, một đám phân thân hô hào hết sức vang dội, để thu hút sự chú ý của cường giả Huyết Y Môn, phối hợp hết sức ăn ý với chân thân.
"Có địch tập kích sao?"
Cường giả Huyết Y Môn đều biến sắc, phần lớn đều nhảy ra khỏi phủ đệ, chạy về phía tường thành.
Không lâu sau khi bọn chúng rời đi, Triệu công tử đã lẻn vào được.
Hắn chui vào một đại điện nguy nga, dễ dàng tìm thấy một lối đi bí mật.
Hắn đi thẳng xuống dưới.
Ở cuối lối đi tối tăm có một cánh cổng đá nặng nề.
Đây chính là cổng vào của bảo khố, không gian bên trong cũng không nhỏ.
"Mở ra cho ta".
Triệu Bân cũng lười tìm cơ quan mở cửa, ngay lập tức tung ra hám thiên quyền phá cổng.
Đáng tiếc, một quyền này như vừa đánh vào sắt thép, chẳng những không thể phá được cổng mà hắn còn bị chấn động không nhẹ, bởi vì phía trên cánh cổng đá có bí văn cổ xưa lưu chuyển, uy lực của hám thiên quyền đã bị bí văn này hóa giải.
"Được rồi, ngươi hay lắm".
Triệu Bân thầm mắng trong lòng, ngay lập tức lấy ra cây đàn đá đập vào cánh cổng.
Ầm!
Cánh cổng đá ông ông chấn động rồi nứt ra.
"Vẫn chỉ có ngươi tốt nhất".
Triệu Bân thu lại cây đàn đá rồi chậm rãi bước vào địa cung.
Lọt vào trong tầm mắt của hắn lúc này là bảo bối muôn màu rực rỡ, vàng bạc tài bảo, dược liệu đan dược, binh khí ngọc thạch... nhiều không đếm xuể, chỉ có quỷ mới biết được mấy năm nay Huyết Y Môn đã thu thập được bao nhiêu tiền tài.
"Ai?"
Bỗng nhiên có tiếng quát từ bên ngoài truyền đến.
Không phải tất cả cường giả trấn giữ tòa phủ đệ này đều đã chạy tới tường thành, nơi này có cất giấu bảo khố, làm sao bọn chúng có thể không để lại người canh giữ được, vừa nghe dưới địa cung có động tĩnh thì đã có người giết tới đây.
Đối với chuyện này, Triệu Bân đã sớm có phòng bị.
Trong lúc bước xuống địa cung thì hắn cũng đã chuẩn bị rất nhiều xe nỏ.
Mỗi một xe nỏ đều có một phân thân điều khiển nhắm thẳng vào địa cung bắn chết bất cứ kẻ nào xông vào.
Á!