Nửa canh giờ mà dài như cả mười năm.
Nhưng sau đó, người tới không phải Nhan Như Ngọc mà là cả đám người hầu, kẻ khiêng thùng gỗ, người kéo theo hộp ngọc, đi ngay hàng thẳng lối, tất cả đều được cột lụa đỏ, đỏ thắm cả một vùng, cảm giác như có chuyện vui sắp diễn ra.
Triệu Bân nhìn họ với ánh mắt kỳ quái
Thế là sao? Nhan Như Ngọc sắp lấy chồng à?
Mấy thứ này hẳn là sính lễ, hắn dùng Thiên Nhãn xem thử thì thấy bên trong những cái thùng gỗ và hộp ngọc đựng đầy những thứ phi phàm, nào là linh châu, ngọc như ý, trâm vàng, ngọc bội,… Thứ nào cũng là bảo bối hiếm có.
Giàu khiếp!
Nhất định sui gia của Nhan gia phải là một gia tộc siêu cấp.
Nghĩ cũng phải thôi, nếu không có thế lực mạnh thì sao xứng với thánh nữ của Nhan gia được.
Ai thế?
Lúc đi ngang qua đình nghỉ mát, người hầu đang bưng bê sính lễ còn liếc nhìn Triệu Bân.
Triệu Bân rất bình thản, nhưng không biết vì sao khi nhìn thấy số bảo bối này thì hắn lại thấy ngứa tay.
“Tiền bối, mời uống trà!”, một nha hoàn nhỏ tuổi bưng trà và tách đến.
“Thánh nữ nhà ngươi sắp lấy chồng à?”, Triệu Bân tùy tiện hỏi.
“Cũng có thể nói là vậy”. Nha hoàn nhỏ tuổi ngoan ngoãn, dịu dàng, vừa rót trà vừa gật đầu.
“Con cái nhà nào thế?”
“Cháu trai của Thượng Dương chân nhân… Lâm Nhung!”
“Chuyện này…”
Ánh mắt của Triệu Bân trở nên quái dị, hắn đang định xử lý lão già đó, giờ đối phương lại kết thân với Nhan gia ư? Vậy nếu đánh nhau thì phải xử lý luôn cả Nhan gia rồi.
“Đều bị ép buộc cả!”, nha hoàn kia nhỏ tiếng nói.
“Bị… Ép sao?”, Triệu Bân nhăn mày.
“Thánh nữ không đồng ý nhưng Nhan gia đã bị ép đến đường cùng, chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, tất cả những sản nghiệp bên ngoài của Nhan gia đều lần lượt bị đóng cửa và phá sản. Người Nhan gia, từ già đến trẻ, bao gồm cả lão tổ, gia chủ đều gặp nạn khi ra ngoài, nếu không bị trọng thương thì cũng bị ám sát, chín mươi phần trăm các trưởng lão đều còn đang nằm trên giường bệnh, đặc biệt lão tổ là bị thương nặng nhất, chỉ còn lại nửa cái mạng!”, nha hoàn nhỏ tuổi rất thành thật, vừa nói, mắt vừa rưng rưng.
Triệu Bân ngơ ngẩn.
Nếu không đến đây, hắn thật sự không biết Nhan gia lại thê thảm đến thế. Thảm đến mức phải liên hôn để đổi lấy sự sống cho gia tộc. Với thế lực và danh tiếng của con “chó già” Thượng Dương ở Nam Vực, chỉ cần một câu nói của lão ta thôi cũng đã có thể xóa tên Nhan gia ra khỏi Nam Vực. Hắn có lý do tin rằng nếu như Nhan Như Ngọc quyết tâm không chịu gả thì khi mặt trời còn chưa lặn, Nhan gia đã bị diệt tộc rồi, trong phạm vi một trăm mét trở lại, mặt biển sẽ nhuốm máu.