Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 “Ba mươi tỷ thôi mà, giá cả thân thiện”.  

 

Tẩu thuốc trong tay Triệu Bân đã biến thành một thanh huyết kiếm.  

 

Kiếm này sắc bén, kiếm khí bắn ra khắp nơi, sượt qua vai của Lâm Nhung.  

 

“Ngươi thực sự cho rằng hôm nay ngươi đi được sao?”  

 

Thượng Dương chân nhân hừ một tiếng, uy lực đáng sợ lập tức xuất hiện.  

 

Hồi đáp lão ta là màu máu đỏ chói mắt. Triệu Bân là ai chứ, hắn bị hù dọa từ nhỏ tới lớn, ghét nhất có kẻ hù dọa hắn, bèn dứt khoát chém luôn một cánh tay của Lâm Nhung, cảnh tượng cực kỳ đẫm máu.  

 

Shh...  

 

Nhiều người ở đó phải hít vào thật sâu.  

 

Tên bắt cóc này ác quá, một cánh tay, thích chém là chém.  

 

“Lần sau sẽ tới đầu của hắn!”  

 

Giọng nói của Triệu công tử vẫn rất bình tĩnh.  

 

Nhưng tất cả mọi người biết này kẻ này nói được làm được.  

 

Sắc mặt Thượng Dương trở nên hết sức vặn vẹo, lão ta chưa lúc nào tỏ ra giận dữ như lúc này, thậm chí muốn xé xác kẻ bắt cóc ra hàng trăm mảnh. Lão ta đường đường là cao thủ đạt đỉnh Thiên Võ, chưa từng bị uy hiếp như vậy bao giờ.  

 

“Đưa hay không đưa đây?”  

 

Triệu Bân tỏ ra mất kiên nhẫn, thanh kiếm cứ rung lên.  

 

Thượng Dương nghiến răng nghiến lợi, giơ tay phất nhẹ một cái, mặc dù chỉ có lá bùa bay ra, nhưng sức mạnh đáng sợ ẩn giấu bên trong cũng khiến người nhận như Triệu công tử phải rên rỉ vì chấn động.  

 

“Thả người!”, Thượng Dương hét ầm lên như sấm dậy.  

 

“Thả, tất nhiên phải thả rồi!”, Triệu Bân liếc mắt nhìn lá bùa, thấy nó là một lá bùa trữ vật cấp cao, bên trong toàn những xấp ngân phiếu đủ ba mươi tỷ. Cao thủ Thiên Võ đúng là giàu có dư dật, người trong thiên hạ trông thấy chỉ biết nuốt nước bọt thèm thuồng. Nhiều tiền như thế, chắc tám đời tổ tông của họ cộng lại cũng chưa từng thấy bao giờ!  

 

“Trả ngươi!”  

 

Đếm đủ số lượng, Triệu Bân mới quăng Lâm Nhung trở về.  

 

Cũng chỉ trong thoáng chốc, cường giả ẩn nấp trên đảo Thượng Dương đồng loạt nhảy ra, nhất tề tung đòn tấn công, không phải đánh đùa đánh chơi mà cứ ra tay là tuyệt sát, bí thuật bay ngợp trời.  

 

Ầm! Binh!  

Cả một ngọn núi to lớn ầm ầm nổ tung.  

 

Thế nhưng, trong màn mưa đất đá, họ không thấy bóng dáng của kẻ bắt cóc đâu. Đừng nói là cường giả trên đảo Thượng Dương, đừng nói là khán giả ở bên ngoài, tới chính Thượng Dương chân nhân cũng không nhìn rõ, một người sống sờ sờ tại sao đột ngột biến mất.  

 

“Là kẻ đó!”  

Nhấn Mở Bình Luận