Thượng Dương nở một nụ cười gian ác làm lộ ra hàm răng trắng nhởn.
Bốn cường giả Thiên Võ còn lại cũng đều lộ ra vẻ hung tàn, trận chiến ngày hôm nay đã khiến cho mặt mũi của bọn họ đã mất hết, chắc chắn không thể bỏ qua! Bất luận là phong ấn hay tru sát thì bọn họ cũng sẽ là người chiến thắng!
Triệu Bân không đáp, chỉ lấy ra bảo liên đăng.
Ngọn đèn tỏa ra ánh vàng chói lọi.
Chẳng có ai hiểu giờ phút này hắn lại lấy ra một ngọn đèn để làm gì nhưng ánh mắt của năm cường giả Thiên Võ bên ngoài đều lóe sáng, ngọn đèn kia là Tiên vật, hơn nữa còn không phải là Tiên vật bình thường.
Nếu như có thể luyện hóa nó thì chắc chắn sẽ đạt được cơ duyên lớn.
Nghĩ đến đây, cả năm người lại tiếp tục hiến tế tuổi thọ.
Trận Ngũ Cực Thiên Tượng ông ông chấn động, lôi điện bên trong càng lúc càng cuồng bạo, uy lực hủy diệt của trận pháp càng lúc càng mạnh mẽ.
Triệu Bân treo bảo liên đăng lên đỉnh đầu, hắn vẫn đứng sừng sững như một bức tượng, khí lực bị hóa diệt trong chớp mắt lại được tái tạo, chỉ cần hắn không bị phong ấn thì với đạo hạnh của năm người này sẽ không giết chết nổi hắn, trạng thái bá đạo này thật sự đã tạo cho hắn thân thể bất tử bất diệt.
Hắn vận chuyển đại địa linh chú.
Đại địa linh chú cảm ứng với ánh sáng của bảo liên đăng giúp cho hắn nhìn thấu từng trận văn.
Tuy rằng trận pháp trông có vẻ huyền ảo nhưng ẩn sâu bên dưới lại có rất nhiều vết nứt.
Cho dù đối phương đã che giấu rất tốt nhưng vẫn không thoát khỏi pháp nhãn của hắn, đây không phải là trận Ngũ Cực Thiên Tượng chính tông.
"Phong!"
Năm cường giả Thiên Võ đồng loạt hừ lạnh, ấn quyết cũng đồng loạt biến hóa.
Bọn họ vừa dứt lời thì từ trong cơ thể bốn thần thú và một thánh thú đã bắn ra những sợi xích hư ảo khóa chặt hai tay hai chân cùng cổ của Triệu Bân, không chỉ có thể phong ấn mà còn có thể cắn nuốt năng lượng của Triệu Bân.
Nguồn năng lượng bị những sợi xích cắn nuốt có thể bổ sung cho trận pháp lưu chuyển.
Cứ đà này thì người ngã xuống trước sẽ là Triệu Bân.
Keng!
Thân thể Triệu Bân khẽ run lên, từ trong thân thể hắn bắn ra rất nhiều luồng kiếm quang.
Những sợi xích bị chém phát ra những tiếng leng keng nhưng vẫn không đứt.
"Đừng lãng phí sức lực nữa".
Bách Văn chân nhân nhe răng cười, khuôn mặt dữ tợn đáng sợ.
Biến cố luôn xảy ra đúng lúc.
Bách Văn chân nhân còn chưa dứt lời thì Triệu Bân đã vũ động kiếm Long Uyên mạnh mẽ chặt đứt một sợi xích.