Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 Nữ soái cũng ngước nhìn lên, nhưng không biết Triệu Bân đang nhìn gì.  

 

Bầu trời tối như hũ nút, bị khói sương màu đỏ che lấp.  

 

“Có kẽ hở”.  

 

Triệu Bân lầm bầm trong lòng, đôi mắt cũng khẽ nheo lại.  

 

Ở khu vực này, hắn có thể xuyên qua khói sương, loáng thoáng trông thấy tinh tượng.  

 

Còn nữ soái Xích Diễm chắc hẳn không thấy gì, bởi vì Sở Lam không có thiên nhãn.  

 

Cũng không sao.  

 

Chỉ cần hắn trông thấy là đủ rồi.  

 

Bởi vì góc trận của cấm địa đối xứng với tinh tượng.  

 

Đây là một tin tức tốt lành.  

 

Khi thu hồi ánh mắt, khóe mắt của hắn còn rỉ ra máu tươi.  

 

Bí pháp che mắt của cấm địa này quá kinh khủng, cưỡng chế nhìn vào tinh tượng sẽ tiêu hao hết đồng lực.  

 

Hắn nhảy xuống khỏi mỏm đá, nữ soái cũng theo xuống. Cô ta không hỏi gì, nhưng cô ta biết chắc chắn Triệu Bân đã phát giác ra điều gì đó, sở dĩ không nói là vì sợ Ân Trú đang nghe lén nhìn trộm sẽ biết.  

 

“Ta cho ngươi nhìn!”  

 

Triệu Bân không rảnh rỗi, hắn dựng một cái lều.  

 

Trên túp lều, hắn dùng huyền bào tị thế của mình che phủ.  

 

Ngoài ra, hắn còn dán bùa chú ẩn giấu hết lớp này đến lớp khác.  

 

Hắn làm những điều này chỉ để ngăn cản lão ta nhìn trộm.  

 

Dựng lều xong, hắn mới ngoắc tay với nữ soái.  

 

Nữ soái không nói gì, theo Triệu Bân chui vào lều.  

 

“Trong trí nhớ của tà niệm có nhìn thấy bầu trời sao trong cấm địa không?”, Triệu Bân vừa hỏi vừa lấy ra giấy với bút. Họ tiến vào lều đồng nghĩa với việc ngăn cách cùng thế giới bên ngoài, Ân Trú không thể nghe lén nhìn trộm được. Chỉ khi ở đây, hắn mới dám nói ra kẽ hở và bí mật, để tránh Ân Trú lại âm thầm quấy phá.  

 

“Thỉnh thoảng có thể trông thấy”, nữ soái trả lời thành thật.  

 

“Nhìn thấy bao nhiêu thì vẽ ra”, Triệu Bân đưa bút cho nữ soái.  

 

Tuy hắn có thể loáng thoáng trông thấy bầu trời sao nhưng không thấy toàn bộ, đành nhờ nữ soái giúp đỡ. Cũng không cần quá nhiều, chỉ cần vẽ ra phương hướng đại khái là đủ, nữ soái không hiểu tinh tượng chứ hắn nghiên cứu kỹ lắm.  

 

Nữ soái nhận lấy bút, bắt đầu vẽ theo trí nhớ.  

 

Triệu Bân cũng không rảnh rỗi, hắn lấy ra khá nhiều loại linh dược bổ sung đồng lực.  

 

Hai người phân công rõ ràng, mỗi người một việc.  

 

Túp lều tuy nhỏ, nhưng vô cùng im lặng.  

 

Điều này khiến Ân Trú nhíu mày, vì có túp lều che chắn nên lão ta không thấy gì, cũng không nghe được gì.  

 

Đến lão ta còn như thế thì huống hồ là Ân Minh, thần bí như vậy, hai người này làm gì ở bên trong thế?  

 

Khả năng hội họa của nữ soái siêu đỉnh.  

Chưa đầy một khắc, cô ta đã đưa một bức vẽ cho Triệu Bân.  

 

Trong trí nhớ của tà niệm, bầu trời sao mà nó nhìn thấy cũng không rõ ràng lắm.  

 

Thế nên, nhiều chỗ cô ta cũng vẽ rất mơ hồ.  

Nhấn Mở Bình Luận