Vị Phật Thiên Võ thứ hai đã giết tới, suýt nữa đã có thể đánh diệt thể cửu vĩ.
Vèo!
Phượng Vũ không tiếp tục đối chiến, ngay lập tức phóng lên trời.
"Thí chủ, buông bỏ đồ đao, đạp địa thành Phật".
Ngay lập tức, vị Phật Thiên Võ thứ hai cũng phóng lên trời rồi triệu hồi đại Phật bản mạng.
Đại Phật nguy nga như núi, một chưởng bao phủ bầu trời.
Hự!
Phượng Vũ kêu rên, bị chấn lảo đảo.
Nội tình của cô ta không đủ hùng hậu, chắc chắn không thể chống lại đại Phật bản mạng của cường giả Thiên Võ, thể cửu vĩ khổng lồ cũng bắt đầu rách ra từng chút một.
"Cứu người".
Các trưởng lão Ma gia hét lớn, từ tứ phương vây đến.
Nhưng sau đó đã có một luồng sáng vàng nhanh hơn tất cả bọn họ đã phóng lên, tung ra một quyền đánh văng đại Phật.
Luồng sáng vàng đó tất nhiên là Triệu Bân đang mang theo sát khi mãnh liệt phóng tới.
Phượng Vũ thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng kéo dài được đến khi Triệu Bân trở lại.
"Sao có thể như thế được?"
Thần sắc của vị Phật Thiên Võ thứ hai hoàn toàn không thể tin được.
Làm đối thủ của Phật chủ nhưng tên nhóc cảnh giới Chuẩn Thiên này vẫn có thể sống sót chạy tới đây sao?
Phật chủ đâu?
Chẳng lẽ đã bị tiêu diệt rồi?
Không ai cho lão ta câu trả lời, chỉ có công phạt bá thiên tuyệt địa của Triệu Bân đang tới.
Đó vẫn là một quyền mang chiến ý vô song cùng quyền ý vô địch.
Vị Phật Thiên Võ thứ hai biến sắc, vội vàng phóng ra biển niệm lực.
Đáng tiếc biển niệm lực của lão ta chỉ là vật trang trí trước mặt Triệu Bân.
"Tu La Môn!"
Vị Phật Thiên Võ thứ hai hét lớn, hai tay kết ấn.
Sau khi lão ta kết ấn liền có một cánh cổng cực lớn ầm ầm hiện ra.
Đây không phải là lần đầu tiên Triệu Bân nhìn thấy bí pháp này, Tu La Môn chính tông của Phật gia.
Diệt!
Ấn quyết của vị Phật Thiên Võ thứ hai biến hóa, Tu La Môn ngay lập tức mở rộng ra.
Ngay sau đó, từ trong Tu La Môn liền phóng ra hai sợi xích sắt khóa chặt Triệu Bân.