"Ngươi nhìn cái gì?", Lạc Hà trừng mắt.
“Cô không mang thai sao?”, Triệu Bân nói, lộ ra ánh mắt kỳ quái.
"Ngươi nghe kẻ nào nói ta mang thai?"
Hai má Lạc Hà đỏ bừng, lan đến tận cổ.
Triệu Bân hít sâu một hơi nhìn sang Diêm La Mặt Quỷ.
"Ông đây cũng chỉ nghe người khác nói thôi".
Diêm La Mặt Quỷ bật cười ha hả nhưng chân thì đang lùi lại từng bước.
Lời này vừa nói ra thì Lạc Hà thậm chí còn không thèm để ý đến sư phụ, ngay lập tức đi thẳng tới chỗ hắn.
Á!
Tiếng heo bị chọc tiết ngay lập tức vang vọng khắp Phượng Minh cốc.
Cũng không biết là do xấu hổ hay tức giận mà Lạc Hà xuống tay không hề nhẹ, từ khi cô ta làm môn chủ cho đến nay thì đây là lần đầu tiên có người dám bịa đặt tin đồn về cô ta, thậm chí còn dám đi lan truyền khắp nơi.
Triệu Bân rất cơ trí, liền xoay người biến mất.
Hắn đã đánh thẳng đến tổng bộ La Sinh Môn chỉ vì một chuyện hiểu lầm.
Chuyện này cũng không thể trách hắn, là do tiểu La tử lừa dối hắn, còn có lão môn chủ La Sinh Môn tự muốn đánh nhau với hắn.
Tiếng kêu la thảm thiết không biết lúc nào mới mai một.
Diêm La Mặt Quỷ cũng bị đánh đến bán thân bất toại.
"Hắn ta bị đánh cũng thật oan uổng".
Nguyệt Thần thở dài, người ngoài không thể nhìn thấu nhưng cô ta thì khác.
Diêm La Mặt Quỷ không nói dối, môn chủ La Sinh Môn đúng là đang mang thai, chỉ có điều Lạc Hà không biết, lão môn chủ cũng vậy, Triệu Bân cũng không thể nhìn thấu.
Nguyên do chính là vì huyết mạch.
Lạc Hà có huyết mạch đặc biệt, Triệu Bân cũng có huyết mạch đặc biệt, hơn nữa đều là huyết mạch nghịch thiên, hai người kết hợp tạo ra sinh linh thì tất nhiên sẽ không giống như người bình thường, người bình thường hoài thai chín tháng mười ngày sẽ sinh nhưng Lạc Hà thì khác, sinh linh nhỏ trong bụng của nàng ta ít nhất cũng phải hoài thai mấy năm.
"Sư tôn?"
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!