Hắn cảm nhận được Ác vương đang nhìn mình, đây cũng chứng minh rằng hắn suy đoán không sai. Ác vương đang bị thương, lại còn là tổn thương về hồn phách, cho nên dùng Vong Thế khúc để phân tâm ông ta là hoàn toàn chính xác.
Nếu không bình tĩnh nổi thì trị thương cái đếch gì nữa.
Nói cho cùng thì hắn đang ép Ác vương ra tay, chỉ cần ông ta chịu hành động thì sẽ có sơ hở, hắn cũng sẽ có khả năng chạy thoát. Tóm lại là vẫn hơn ngồi đây chờ chết.
“Rảnh như vậy à, để ta tìm việc cho ngươi làm”.
Ác vương cười khẩy, bóp một ấn quyết.
Vừa dứt lời, thế giới hắc ám đã vang lên rất nhiều tiếng lệ quỷ kêu gào.
Triệu Bân không ngừng đàn, hai con mắt chuyển quanh, có thể cảm nhận được một đôi mắt đã xuất hiện trong bóng đêm nhìn chằm chằm vào hắn, sức mạnh ác niệm cũng đang cuộn trào.
Một bóng người khôi ngô nhanh chóng xuất hiện trước mắt hắn.
Đó là một người cao to, tóc tai bù xù, trong tay có rìu chiến bị rỉ, giống như vừa bò từ trong mộ ra, toàn thân đầy bùn đất, thân xác nát rữa không chịu nổi, đầu lâu to lớn, không khác gì bộ xương, chỉ còn dư một tầng thịt nhão cuối cùng.
“Ác linh?”
Triệu Bân híp mắt, nhìn ra được kẻ này là gì. Đây là một loại ác linh, nói đúng ra là vật dẫn cho ác linh, ác linh kí sinh trong cơ thể, điều khiển kẻ này. Dạng ác linh này xuất hiện từ bốn phương tám hướng, có dạng người cũng có dạng thú, có kẻ tự hành động, có kẻ thì dựa vào vận chuyển. Số lượng đi ra nhiều vô số kể, khiến hắn dại cả da đầu. Thao túng được nhiều ác linh thế này thì đúng là không hổ danh Ác vương.
“Hưởng thụ đi nhé”.
Ác vương âm u cười, lại nhắm mắt tiếp.
Tập thể ác linh gào thét, đánh tới dồn dập.
Triệu công tử ổn định đứng vững.
Tốc độ đánh đàn của hắn tức thì tăng lên, mang thêm ý sát phạt.
Ý đàn vô hình chính là đòn tấn công bá đạo nhất của hắn, giống như những thần kiếm mạnh mẽ chém về tứ phương. Vô số ác linh bị đánh giết, có máu tươi bắn ra bốn phía, tiếng kêu rên ngày càng thảm thiết.
Ác vương lại mở mắt, nhìn hắc ám lần thứ ba.
Thằng tiểu bối này có bản lĩnh không nhỏ! Không ngờ uy lực của tiếng đàn này lại mạnh như thế, bao nhiêu ác linh như bia sống thế mà không ai tiếp cận được gần hắn, hay cho một Vong Thế khúc.
Thể ánh sáng!
Triệu Bân quát lạnh, thể phách bỗng tràn ngập những tia sáng.
Ác vương đang nhìn chằm chằm hắn bỗng bị chói đến sầm cả mặt.
“Chết tiệt!”
Ác vương nổi giận, miệng niệm pháp quyết.
Toàn bộ hắc ám run lên, gào thét như sấm rền, vang vọng khắp nơi. Rõ ràng là ông ta lại điều động ác linh nữa. Ác linh cực kỳ mạnh mẽ, số lượng đông đảo, mang theo ác khí ngập trời.
“Lại nữa à?”