Đúng vậy, đúng là ánh sáng vô lượng, cuốn theo kiếm uy vô song từ trên trời giáng xuống.
Keng!
Hai luồng kiếm mang va chạm với nhau.
Vô số kiếm khí điên cuồng bắn ra khiến không khí tóe lở, kiếm thiên lôi không địch nổi ánh sáng vô lượng nên lập tức tan tành, hoàng phi Vũ Linh điều khiển tiên trận cũng gặp phản phệ cực mạnh, suýt nữa đã cắm đầu xuống.
Tầng mây che phủ bầu trời cuối cũng cũng tan đi.
Bấy giờ người trong thiên hạ mới thấy rõ đó là ai, chẳng phải Ân Trú sao?
“Chuyện này…”
Người không biết chuyện không khỏi sững sờ.
Tình huống gì thế này, Đại Tế Ti muốn tạo phản à?
Nhiều lão bối khẽ nheo mắt, trong trí nhớ của họ, rõ ràng Đại Tế Ti là cao thủ Chuẩn Thiên, bây giờ nhìn lại mới thấy xung quanh lão ta có tiên khí bao bọc, lão ta là… một vị tiên ư? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Ân Trú đã trải qua những gì, mới qua bao lâu chứ! Thế mà lão ta đã thành tiên rồi?
“Triều Long Đại Hạ… đúng là nhân tài tề tựu”.
Thám tử của các nước khác phải hít một hơi thật sâu.
Quang cảnh ngày hôm nay, dù có thiên ngôn vạn ngữ cũng chỉ còn chừa lại một câu chửi thề thôi.
Đùng!
Khi mọi người vẫn đang ngạc nhiên thì Triệu Bân đã vọt thẳng lên trời như một tia chớp.
Hắn lại mở trạng thái tóc vàng, đẩy sức chiến đấu lên mức đỉnh cao nhất.
“Một đốm sáng mà cũng đòi rực rỡ như nhật nguyệt sao?
Ân Trú vừa bỡn cợt vừa chế nhạo, bàn tay che trời của lão ta từ trên đầu ập xuống.
Giữa những ngón tay của Triệu Bân có sấm sét, nắm đấm Di Thiên của hắn xuyên qua bàn tay kia.
Ân Trú mới trước đó vẫn còn cười cợt lập tức bớt đi vẻ đùa giỡn của mình, xương bàn tay của lão ta đau nhức vì dư chấn. Tên tiểu tử này lại mạnh hơn khá nhiều so với lúc trước, uy lực của nắm đấm quá bá đạo.
“Hay lắm”.
Ân Trú xách theo đại địa linh mạch, dùng nó làm vũ khí để quật hắn.
Đúng lúc Triệu Bân lao tới nên hắn hứng trọn đòn tấn công này, bị linh mạch quét văng ra ngoài, xương cốt trong cơ thể kêu lên răng rắc, sức mạnh dồi dào ẩn chứa bên trong đại địa linh mạch rất đáng sợ đấy.
Đùng!
Binh!
Cùng chịu cảnh bị đại địa linh mạch hất văng còn có Dương Huyền Tông, bốn vị pháp sư hộ quốc, Hắc Huyền và Bạch Huyền, cường giả Đại Hạ và các trưởng lão Thiên Tông vừa mới lao lên bầu trời… Đến cả Triệu Bân còn không chịu nổi uy lực của đại địa linh mạch, huống gì là họ? Họ như những bao cát rơi xuống nền đất, tạo nên vang lên những tiếng bịch bịch.
“Ân Trú, ngươi lừa ta”.