Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 Hoàng phi chắp hai bàn tay, định mở chiến lực Thiên Võ.  

 

Huyết mạch của bà ấy rất đặc thù, phối hợp cùng cấm pháp là có thể sử dụng sức chiến đấu của cao thủ Thiên Võ. Trước nay bà ấy vẫn luôn đóng vai Hồng Tước, gặp khi chiến tranh sẽ tọa trấn Đế Đô, dùng thứ này để chấn nhiếp bốn phương, nhưng cái giá phải trả cũng thảm khốc lắm, cần phải hao tổn thọ nguyên, ngoài ra suốt đời không thể tiến vào cảnh giới Thiên Võ.  

 

Mơ ước thì đẹp đẽ đấy, nhưng hiện thực quá tàn khốc.  

 

Lần này bà ấy không thể thành công. Sau khi trúng ma chú Ám Hắc, huyết mạch của bà ấy đã hao tổn gần hết, căn bản không cầm cự nổi sức chiến đấu Thiên Võ. Không những không thể khởi động nó, bà ấy còn gặp phải phản phệ đáng sợ.  

 

Phụt! Phụt!  

 

Hai vệt máu xuất hiện.  

 

Triệu Bân và Tử Y Hầu vừa hộc máu, cả hai trúng đòn tấn công từ đại địa linh mạch, bị Ân Trú vung chưởng đánh rơi. Hai người như hai viên vẫn thạch nhuốm máu rụng khỏi bầu trời, tạo ra hai cái hố sâu hoắm cho đế đô vốn đã hoang tàn.  

 

Tâm trạng của người trong thiên hạ bỗng chốc nguội lạnh.  

 

Người xem đồng loạt cảm thán, e là sắp biến thiên thật rồi.  

 

Thế nên mới nói, không thể ở lại đế đô được nữa. Họ chẳng lạ gì thói ăn ở xử sự của Ân Trú, không chỉ tàn nhẫn mà còn hung bạo, nếu để Ân Trú nắm quyền, những người như họ dường như chỉ còn nước làm trâu làm ngựa.  

 

“Còn thứ gì để trông cậy nữa không?”  

 

Tiếng cười gằn của Ân Trú vọng xuống từ chín tầng mây, cợt nhả và châm biếm.  

 

Lão ta thật sự thấy khoan khoái, chẳng hề chật vật chút nào, lúc này còn đang nuốt lấy đại địa linh mạch. Đánh nhau với hai người kia cả trăm hiệp nhưng khí huyết của lão ta không hề giảm bớt, ngược lại còn dồi dào lạ thường. Tinh túy của lòng đất chính là suối nguồn mát lành cho sức mạnh của lão ta, lão ta quả thật có thể tiêu hao chân nguyên và tiên lực của đối thủ đến khi cạn kiệt.  

 

Chuẩn Tiên...  

 

Sự tồn tại vượt trên cả Thiên Võ đáng sợ như vậy đấy.  

 

Thế mà một kẻ tàn bạo như vậy còn được linh mạch bổ sung uy lực, đẩy lão ta tới đỉnh cao nhất. Đừng nói là Triệu Bân và Tử Y Hầu, dù có thêm cả Bất Diệt Ma Quân và Hồng Uyên Đại Hạ cũng bị đánh cho tàn phế thôi.  

 

Phụt!  

 

Triệu Bân lảo đảo, đứng cũng không vững.  

 

Không phải hắn không đủ mạnh, mà là hắn bị thương quá nặng, trước giờ chưa từng thê thảm đến thế. Đánh một trận tử chiến cùng ác linh, sau đó gặp phải vết nứt không gian, căn bản không thể sử dụng được sức chiến đấu mạnh nhất, đánh nổi Ân Trú mới là lạ.  

 

So với hắn thì Tử Y Hầu còn thê thảm hơn.  

 

Lúc này đây, lão đâu còn ra dáng một con người nữa.  

 

Nguyệt Thần bớt chút thời gian liếc qua lão mà tặc lưỡi cảm thán. Hai kẻ này chắc chắn cầm tinh con gián, đối đầu với Ân Trú, lại còn là Ân Trú điều khiển linh mạch mà không bị đánh chết, quả là kỳ tích!  

 

“Cùng nhau lên đường đi!”  

 

Ân Trú mỉm cười dữ tợn, ánh sáng vô lượng từ trên trời rót xuống.  

 

Ánh sáng vô lượng biến thành kiếm mang, uy lực không gì cản nổi, đã vậy còn có khả năng định vị, nhắm thẳng vào Triệu Bân và Tử Y Hầu. Người trong thiên hạ không khỏi run rẩy, phen này trúng đòn chắc chắn mất mạng.  

 

Đùng!  

Triệu Bân gắng gượng đứng vững, hai tay siết chặt kiếm Long Uyên.  

 

Tử Y Hầu khẽ gầm lên, hai mắt lộ vẻ điên cuồng.  

 

Uỳnh!  

Nhấn Mở Bình Luận