Triệu Bân bay vút qua bầu trời nhanh như một tia sáng.
Cả quãng đường đều không yên bình, biển lớn mênh mông, khắp nơi đều là ác linh, luôn có những con không an phận như thế, cứ thích tìm việc gây chuyện, đua nhau nhào đến, muốn nuốt chửng lấy hắn.
Cút!
Triệu Bân cầm Long Uyên, xông thẳng về phía trước, không cần biết đó là ác linh cấp mấy, cứ đụng đâu giết đó thôi.
Nhưng hắn biết, chỉ cần Ác Vương vẫn còn sống thì sẽ không thể giết hết được ác linh, cũng giống như con rối máu của Huyết Tôn, trong thời gian nhất định, chúng có thể hồi sinh vô hạn.
Bởi vậy mới nói, Nam Vực là địa bàn của Ác Vương.
May mà đối phương không hay hắn đã vào Nam Vực, nếu như biết thì nhất định sẽ điều khiển ác linh, toàn lực vây giết hắn rồi.
Nhắc đến Ác Vương, ông ta thật sự là một người kính nghiệp.
Trận chiến mới mở màn.
Ông ta dồn tất cả sự chú ý về phía thành Vong Cổ, để công phá tầng phòng ngự của thành trì, không biết ông ta đã triệu hồi bao nhiêu ác linh, không chỉ có cảnh giới Thiên Võ mà ác linh cảnh giới Chuẩn Thiên cũng nhiều vô kể, thế trận lớn chưa từng có, dù có năm cảnh giới Thiên Võ trấn thủ thì phía thành Vong Cổ vẫn rất áp lực.
“Giết”.
“Giết cho ta!”
Ánh mắt Ác Vương đỏ ngầu, càng có nhiều ác linh bò lên mặt đất hơn.
Đồng minh của ông ta còn phấn khích hơn cả chính chủ dù đang trốn rất kỹ ở tận sâu dưới Đông Hải nhưng vẫn không ngừng hạ lệnh cho con rối máu xông lên, có lúc đánh đến Đế Đô còn cách chưa đến một trăm mét, khói lửa chiến tranh đẫm máu lan ra nửa Đại Hạ.
Bên này, Triệu Bân đã đến vùng biển cấm địa có tên là Biển Chết đó.
Có lẽ vì Ác Vương trốn ở Biển Chết nên ác linh ở vùng biển này cực kỳ nhiều, hơn nữa cấp bậc của chúng cũng không phải thấp, liếc mắt một cái là thấy cực ít ác linh Địa Tạng, phần nhiều là Chuẩn Thiên, cũng không thiếu ác linh Thiên Võ đang ẩn nấp chung quanh.
Ác Vương đó không ngu, dù trốn ở cấm địa, ông ta cũng không quên bảo vệ mình thật kỹ.
Triệu Bân hiểu rất rõ chuyện này.
Nếu đổi lại là hắn thì chắc còn phòng thủ chu đáo hơn cả đối phương, mặc dù sức mạnh của một người không đáng gì nhưng ông ta lại có kết nối với cả một quân đoàn quỷ bí, nếu như bị bắt đi thì chẳng phải sẽ rất bẽ mặt sao?
Hả?
Lúc đang điều khiển ác linh, Ác Vương đột nhiên liếc mắt nhìn sang, liên kết tầm nhìn của mình với ác linh ở vùng biển đó, ông ta có thể thấy thấp thoáng được một bóng người màu vàng đang phóng về phía Biển Chết.
Nhìn kỹ lại thì mới biết là Triệu Bân.
“Lớn gan thật!”