Đêm tối bao phủ vùng trời này.
“Tiên pháp: Thiên Lôi trận”.
Khi tất cả mọi người đã tuyệt vọng thì một tia sáng chiếu tới xua tan u ám.
Đó là một bóng người màu vàng, chẳng khác nào vầng mặt trời nóng bỏng, đứng sừng sững trên bầu trời, sấm chớp ngập trời trút xuống như mưa, mỗi tia chớp lấp loáng như ánh sáng của thần phật rọi khắp nhân gian.
Là Triệu Bân, cuối cùng hắn cũng lao tới khi cố hương gặp nguy nan.
Đòn tấn công không lệch đi đâu được của trận Thiên Lôi khiến ác linh bị sấm sét tiêu diệt ngã rạp từng mảng.
“Chưởng giáo Thiên Tông”.
Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lên, thần sắc sững sờ.
Người đó thực sự giống mặt trời quá, xóa bỏ hết tăm tối của thế gian.
Giết!
Quân chi viện không chỉ có một mình Triệu Bân mà còn có các cường giả của Đại Hạ.
Trong đó bao gồm nữ soái Xích Diễm, Linh Lung, Quỷ Minh, lão tổ U Huyền và Vô Mi đạo nhân, toàn là các cao thủ Thiên Võ tới trấn áp, đội hình này không thể nào hùng hậu hơn được nữa, thắp sáng ánh sáng hi vọng.
Đánh!
Tiếng hô hào vang vọng khắp thành Vong Cổ hoang tàn.
Quân đội Đại Hạ đã gần như sụp đổ lại một lần nữa rực cháy ý chí chiến đấu, như gió thu thổi qua đống lá rụng, họ đánh cho ác linh đổ rạp từng mảng, để chúng đánh vào thành thế nào thì bị quét ra thế ấy.
“Ngự kiếm phi tiên”.
Triệu Bân xung phong ở phía trước, dùng mưa kiếm mở đường.
Sau lưng hắn là vô số cường giả Đại Hạ nối gót, vốn là một trận chiến phòng ngự, nhưng có hắn lãnh đạo, họ đánh được một trận phản công toàn tuyến, đánh cho Ác Vương cũng đần cả mặt mũi. Đám nhãi nhép này phấn khích quá nhỉ, may là lão ta lẩn trốn ở biển lớn, nếu không chắc chắn sẽ bị đánh hội đồng.
Âm thanh đòi đánh đòi giết không biết đã tắt ngúm từ bao giờ.
Không phải vì họ không đánh nữa, mà là ác linh bị đẩy lùi hết rồi.
Triệu hồi số lượng ác linh khổng lồ như vậy, e là Ác Vương cũng không dễ chịu gì, mức tiêu hao vô cùng khủng khiếp, thế nên nghỉ ngơi giữa trận là điều cần thiết, nhưng khoảng thời gian này không thể kéo dài quá lâu.
“Mau mau mau!”
Dưới gầm trời, tiếng hô hào vẫn tiếp tục vang lên.
Tất nhiên họ phải tu sửa tường thành chứ, tuy ác linh đã rút rồi, điều đó không có nghĩa là chúng không “đội mồ” sống dậy lần nữa. Trận đại chiến chỉ mới vừa bắt đầu, vẫn còn những trận chiến thảm khốc hơn đang dần hé lộ.
Triệu Bân im lặng bước trên đường lớn, vừa đi vừa ngắm nhìn.