Tiếng chém giết ầm trời.
Chiến tranh đã thảm đến cùng cực, thi thể chất thành đống, máu tươi đổ thành sông, mạng người còn hèn mọn hơn cỏ rác, người người ngã xuống vũng máu, không có nổi thời gian đau đớn.
Quần chúng vẫn ở đây.
Đám do thám của các quốc gia khác đến không ít.
Tình cảnh kia quá đáng sợ, họ nhìn mà tái mét mặt mày. Đại quân rối máu phô thiên cái địa, cuồn cuộn không dứt, giết cũng không hết, mạnh cỡ Đại Hạ còn không gánh nổi thì các vương triều khác đã bị diệt quốc từ lâu rồi. Đại chiến đến nước này mới thật sự là quyết chiến, thắng bại không kể xiết.
Soạt!
Dưới ánh trăng, Triệu Bân và Hồng Uyên cùng xông vào Đông Hải.
Giống Nam vực trước đó, Đông Hải của hiện nay cũng không còn như trong ký ức của bọn họ nữa. Bầu trời đen kịt, biển máu tanh ngòm, khí bạo ngược tàn phá bừa bãi, không còn gì ngoài rối máu.
Ở đây không có sinh linh.
Đây là một địa ngục tràn ngập màu máu.
Hồng Uyên khép mắt lại, nghiêng đầu nhìn sang Triệu Bân với vẻ mặt chờ mong. Người thanh niên này rất bất phàm, có thể tìm được hang ổ của Ân Trú, chỗ ẩn thân của Ác vương, nếu đến Đông Hải thì chắc chắn cũng có thể bắt được Huyết Tôn.
Triệu Bân thì nhìn Nguyệt Thần.
Cô nàng trông lại cực kỳ điềm đạm, ngồi trên mặt trăng, một tay chống mặt, không nói chuyện mà chỉ nhìn chằm chằm ra bên ngoài. Cô ta đang yên lặng thôi diễn, dựa vào rối máu để tìm Huyết Tôn.
Triệu Bân không đứng yên, một đường phi qua.
Hồng Uyên theo sát, đi theo Triệu Bân chắc chắn có thể tìm được Huyết Tôn.
Grào!
Đường đi của hai người không hề bình yên.
Bất kể bọn họ đi đến đâu đều có rối máu đánh tới, không ít kẻ mạnh ở cảnh giới Thiên Võ, trong đó còn có người mà Triệu Bân quen, ví như nhị thiên sư của Tiểu Nhật quốc, cũng có cả Tử Tuyệt lão đạo đã từng chết dưới tay hắn. Đây đều từng là cảnh giới Thiên Võ, sau khi chết sẽ bị thu lấy máu, bị Huyết Tôn luyện thành rối máu.
Những kẻ như thế ở khắp mọi nơi.
Huyết Tôn là ngoan nhân cái thế, nhấn chìm toàn bộ sinh linh Đông Hải trong biển máu, mỗi một sinh linh đều là một con rối máu. Chỉ cần Đông Hải không khô kiệt, bọn họ đều có thể phục sinh vô hạn, đây mà thứ khiến Đại Hạ ghê tởm nhất. Nếu thật sự chiến đấu kiểu tiêu hao thì Đại Hạ sẽ bị giết đến diệt quốc mất.
Phốc! Phốc!
Triệu Bân và Hồng Uyên đi tới đâu giết tới đó.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!