Huyết Tôn cũng khổ, đối đầu với ba người đệ nhất thiên hạ của ba thời đại, lão ta không chịu đòn thì ai chịu. Mà quan trọng nhất là Triệu Bân, Ma Quân và Hồng Uyên phối hợp quá ăn ý, vừa là chủ công lại vừa là trợ công, bất kỳ ai cũng có thể trở thành chủ lực, hai người còn lại sẽ đánh phối hợp tạm thời.
Ba người công phạt là từng chiêu nối tiếp từng chiêu.
Đại chiến mới mười mấy hiệp mà Huyết Tôn đã bị đánh cho mất dạng.
“Chờ đó cho ta!”
Huyết Tôn phẫn nộ gào thét, nói ra những lời cực kỳ tàn nhẫn, làm những chuyện ác ôn nhất. Lão ta xoay người trong nháy mắt, tốc độ còn nhanh như chớp, thậm chí Thiên Thủ Đại La của Triệu Bân cũng không đánh được lão ta.
“Chạy đi đâu”.
Ma Quân và Hồng Uyên một trái một phải, đuổi sát không buông.
Triệu Bân từ sau vượt lên trước, thi triển bước Phong Thần đến cực hạn.
Oanh! Phanh!
Đông Hải đỏ như máu nhất thời lại ầm ầm lên.
Huyết Tôn vừa trốn vừa chạy, ba người đằng sau thì vừa đuổi vừa đánh, đám rối máu cũng rất không an phận, luôn muốn đi lên tham gia náo nhiệt, phàm là chỗ bốn người đi qua thì không nơi đâu là không hỗn loạn.
“Không ổn rồi!”
Một tiếng nói mờ mịt vang lên, nhưng không ai nghe thấy.
Là kẻ trừng phạt đang nói tuy rằng kẻ này đang câu cá ở một góc nhưng vẫn có thể nhìn xuyên Đông Hải.
Đây là một cái bẫy.
Một cái bẫy to.
Huyết Tôn đang gài bẫy ba người kia.
Tiếc là ba người này lại không hề hay biết.
Kẻ này nhìn thấu toàn bộ.
Huyết Tôn nở nụ cười giảo hoạt.
Lão ta ủ mưu ở Đông Hải bao nhiêu năm như thế không phải là để trưng, có vết xe đổ của Ác vương, lão ta sao có thể không chút chuẩn bị. Nếu không gài bẫy thì sao mà xứng với ba tên đệ nhất thiên hạ này được.
“Tru tiên quyết”.
Sau lưng lão ta truyền đến tiếng quát của Triệu Bân, một kiếm mang màu kim ào ào xông đến.
Huyết Tôn cũng kệ, không trốn, mặc cho Hồng Uyên và Ma Quân tấn công, bị ba người đánh rách cho, nhưng vì có Bất Diệt Ma Thân Quyết nên vết thương cũng nhanh chóng khép lại.
Lão ta không ham chiến, một lòng một dạ muốn trốn.
Ba người Triệu Bân cũng không ham chiến, mặc kệ rối máu, chỉ đuổi giết Huyết Tôn.
Phía trước.
Sương máu mờ mịt.
Nơi sâu thẳm có một hòn đảo khổng lồ khác thường, có thể thấy núi mọc lên như nấm, có sông vờn quanh, linh khí mờ mịt, sương khói tung bay, làm cho người ta cảm giác như đây là tiên cảnh.
Soạt!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!