Hồng Uyên vẫn đang ngủ say, Linh Lung và Sở Lam đang giúp ông ta nuôi dưỡng thể phách.
“Thiên Võ đỉnh phong”.
Thấy khí uẩn của Triệu Bân, Linh Lung và Sở Lam đều sửng sốt.
Nhưng bọn họ cũng không quá kinh ngạc. Trải qua một trận chiến sinh tử thì cũng phải đại niết bàn, cộng thêm áp chế của thiên địa suy yếu đi dung hợp với căn nguyên huyết mạch, đi lên Thiên Võ đỉnh phong cũng không lạ.
Triệu Bân không nói nhiều, tế ra tiên lực chân nguyên.
Hồng Uyên bị thương ở căn cơ, võ hồn cũng bị thương nặng, cần rất nhiều thời gian mới có thể khôi phục.
Lúc đi, hắn để lại tẩy tủy dịch cân kinh bản cải tiến, có thể giúp Hồng Uyên tái tạo lại căn cơ.
Hôm nay đường cái Đế Đô đã phồn hoa hơn trước một chút.
Lúc Triệu Bân đi qua, mọi người đều tỏ vẻ kính sợ, dù là những người từng ghét bỏ cũng đều bội phục từ tận đáy lòng. Đây là yêu nghiệt, gánh vác khí vận của Đại Hạ.
Ra khỏi Đế Đô, Triệu Bân quay về Thiên Tông.
Sau một hồi chiến hỏa, Thiên Tông vắng đi rất nhiều bóng dáng quen thuộc.
Có lẽ là chiến tranh quá tàn khốc, bây giờ Thiên Tông vẫn đang nghỉ ngơi lấy sức.
Hắn bái tế Vân Yên, Lăng Phi, Tử Viêm và Dương Phong, sau đó mới biến mất vào trong bóng đêm.
“Tú Nhi, kẻ trừng phạt ở đâu?”, Triệu Bân hỏi.
“Phía Đông Nam”, Nguyệt Thần chậm rãi nói: “Không thể cố tình gặp mà phải tỏ ra trùng hợp”.
“Ta hiểu rồi”.
Triệu công tử ngầm hiểu, cũng biết vì sao Nguyệt Thần kiêng dè.
Đây là phàm giới, từ cổ chí kim không ai từng thấy kẻ trừng phạt, cho dù có người từng gặp thì cũng chưa chắc đã biết đó là kẻ trừng phạt. Nếu đi thẳng đến gặp, người đó không nghi ngờ mới lạ.
Cho nên tạo một sự trùng hợp vẫn rất cần thiết.
“Đến lúc gặp thì phải nghe theo ta hết đấy”, Nguyệt Thần lại ra lệnh.
“Ta cũng không ngốc mà”, Triệu Bân mỉm cười, gặp thần ai dám nói linh tinh chứ.
Nói xong, hắn nhìn Tiểu Kỳ Lân.
Trùng hợp đúng không! Vậy cần Tiểu Kỳ Lân phối hợp đã.
Ya ya!
Tiểu Kỳ Lân hiểu ý, chạy về một hướng.
Triệu Bân thì ở phía sau căng sức đuổi theo, diễn rất thật trân.
Vẫn là góc núi đó.
Vẫn là con sông trong suốt kia.
Kẻ trừng phạt cầm một cây gậy trúc, đang nhàn nhã câu cá.
Theo lời Nguyệt Thần thì đây không phải câu cá mà là tu thân dưỡng tính, là đang ngộ đạo. Sau khi thành thần thì ngộ đạo không đến trực tiếp, mà là vô tình ngộ đạo, hoặc là gặp tạo hóa.