Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 Nói thật, nếu là Chuẩn Tiên khác thì cho dù là Đại Hạ Hồng Uyên ông ta cũng không yên tâm, nhỡ như đến giết người cướp của thì chẳng phải sẽ tệ lắm hay sao? Nhưng Triệu Bân thì khác, tiểu bối này tuy rằng không ngoan lắm, nhưng tính khí tốt! Ông ta là người làm ăn nên nhìn người rất chuẩn.  

 

Oa!  

 

Đại Bằng vung cánh bay cao, như ánh sáng xẹt qua bầu trời.  

 

Tiểu Kỳ Lân cũng chạy ra, còn nhảy nhót trên lưng nó.  

 

“Con oắt này, ngươi bị điên à!”  

 

Đại Bằng đau nhe răng trợn mắt, bị đạp cho xương cốt rã rời.  

 

Kỳ Lân không quan tâm, cứ nhảy theo ý mình, ai bảo ngươi cướp Tiểu Thanh Loan của ta, ta giẫm chết ngươi.  

 

“Đây là Thanh Loan à?”  

 

“Đây là Đại Bằng cánh vàng này!”  

 

“Đây là thánh thú Tiểu Kỳ Lân đúng không!”  

 

Lão Huyền Cơ ngồi ở kia không dám cử động, bị đả kích cho không ngóc đầu lên được.  

 

Đúng là đại lão có khác, mấy thứ đi theo Triệu Bân đều đáng sợ kinh người, chỉ riêng ba con dị thú này thôi cũng khiến người ta kinh ngạc rồi, lão già như ông ta không thể sánh bằng.  

 

“Lạc Hà”.  

 

Triệu Bân vừa đi vừa gọi, giọng nói vang vọng cả dọc đường.  

 

Tiếc là cho đến nay vẫn không có lời hồi đáp.  

 

Bình tĩnh nhất là Nguyệt Thần, cô ta chỉ thỉnh thoảng ngước mắt nhìn tinh không, mệnh tinh của Lạc Hà còn đây, chứng tỏ Lạc Hà vẫn bình an vô sự, chỉ cần không gặp Chuẩn Tiên quá mạnh mẽ thì sẽ không gặp phải nguy hiểm gì.  

 

Sau đó, Triệu Bân từ trên trời phi xuống, hạ cánh ở một đỉnh núi nguy nga.  

 

Lão Huyền Cơ theo sát ngay sau, nhìn chỉ thị của la bàn, bí cảnh Thiên Thương ở ngay đây rồi.  

 

Đáng tiếc là tầm mắt của ông ta có hạn, không thấy có chút khác thường nào.  

 

Triệu Bân đã mở thiên nhãn, hắn tuy là Chuẩn Tiên nhưng cũng không nhìn thấy rõ ràng.  

Nhưng khu vực này đúng là có một không gian di động, giống như một đại hán say rượu, hoặc như là một đám mây lơ đãng trôi nổi giữa không trung.   

 

“Ảo thật đấy”, Triệu Bân than thở.   

 

Chưa nói đến cái khác, chỉ riêng sự ẩn giấu của bí cảnh Thiên Thương cũng là điều mà không phải ai cũng nhìn rõ được. Nếu không có la bàn chỉ dẫn, không có định vị sẵn thì ai mà biết có một bí cảnh di động như thế này đâu.  

 

“Tú Nhi, có nhìn rõ bên trong được không?”, Triệu Bân nhìn ý thức.   

Nhấn Mở Bình Luận