Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 “Đừng có phí công nữa”, Nguyệt Thần nói: “Đây là kết giới Thiên Thương, trận cước ở bên ngoài. Trong những thời gian đặc biệt thì càn khôn của nó sẽ tự động vận chuyển, đạo hạnh của ngươi không phá được từ bên trong ra ngoài đâu”.  

 

“Sao cô không nói sớm”, Triệu Bân nhếch miệng.  

 

“Ta cũng chỉ vừa mới phát hiện ra thôi”, Nguyệt Thần sâu xa nói.  

 

“Vậy làm sao để ra ngoài?”  

 

“Chờ chín ngày nữa, kết giới sẽ tự tiêu tan”.  

 

“Đúng là vớ vẩn”, Triệu Bân hít sâu một hơi.  

 

Sớm biết có cái quỷ này thì hắn đã không đi vào rồi.  

 

“Tiểu hữu?”, lão Huyền Cơ giật gấu áo Triệu Bân.  

 

“Ở đây không có nguy hiểm, ở lại chín ngày thì kết giới sẽ tự giải”.  

 

Triệu Bân nói, ngụ ý rõ ràng: “Thích làm gì thì làm đi!”   

 

“Được!”  

 

Lão Huyền Cơ cười khà khà, sau đó chạy mất dạng.  

 

Nơi này không có bảo vật gì quý hiếm, nhưng sở hữu không ít ý cảnh, vận may của lão già này cũng không tệ, nhanh chóng gặp được cơ duyên, tìm được một ý cảnh ở vách đá nào đó rồi khoanh chân lĩnh hội.  

 

Triệu Bân cũng không nhàn rỗi mà đi vào một rừng trúc.  

 

Ở sâu trong rừng trúc có ba căn phòng trúc nhỏ.  

 

Xem ra là chỗ ở của chủ nhân bí cảnh khi xưa, trong phòng toàn tro bụi, đã lâu không có người ở, khắp nơi là hơi thở tang thương, còn có một loại khí uẩn cổ xưa quanh quẩn.  

 

Chỗ này không giống thành Thiên Thu, có nhật nguyệt giao thoa.  

 

Khi màn đêm buông xuống, cả bí cảnh đều sáng rực.  

 

Đi dạo khắp núi đều có thể thấy mây mù uốn lượn, đường đi quanh co, mang một cảm giác thần bí. Triệu Bân cảm thấy tâm cảnh của mình giống như đang ở trong bảo địa, có những lúc giống như đang hòa mình vào thiên nhiên.  

 

Hửm?  

 

Đang đi dạo, hắn đột nhiên thấy một vệt sáng.  

 

Vệt sáng đó phát ra từ trong rừng sâu, chớp lóe chớp lóe.  

 

“Thứ gì thế nhỉ”.  

 

Triệu Bân tăng tốc, đi thẳng về nơi đó.  

 

Hắn chậm rãi dừng lại ở một gốc cây, vệt sáng kia truyền đến từ nơi này, đó là một ngọc bài màu vàng kim, treo ở trên cành cây, lắc lư theo gió, lấp ló ánh sáng.  

Triệu Bân đưa tay ra tháo ngọc bài xuống.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận