Bên cạnh, Liễu Tâm Như vẫn im lặng.
Nàng không hiểu ván cờ này, nhưng đoạn đối thoại của Triệu Bân và ông lão kia thì nàng lại hiểu được đôi chút, đó là một vị tiên hàng thật giá thật, biết được rất nhiều chuyện trên thế gian, còn biết rất nhiều phép thần thông, quả nhiên, thế gian ngọa hổ tàng long, là do kiến thức của nàng quá eo hẹp, chỉ thấy được phần nổi của tảng băng chìm mà thôi.
Gạt dòng suy nghĩ sang một bên.
Nàng lại cầm bầu rượu lên rót cho hai người một ly.
Cuối trời.
Hai người chơi cờ ngồi vững vàng đối diện nhau.
Đây… Là ván cờ của thần và thần.
Triệu công tử đây vẫn là con tép nhảy không biết gì nhiều.
Nhưng.
Hắn là một đứa trẻ ham học, chơi cờ cũng không quên học thêm.
Học thêm vài thứ cũng không phải chuyện gì xấu, hôm nào đó đi chém gió với người ta cũng có cái để nói.
Lừa gạt người ta các thứ.
Cầm kỳ thi họa.
Đều tinh thông hết.
“Tiền bối, liệu có ông có thể lén lút xé mở một khe hở giữa hai giới tiên phàm, để ném ta từ phàm giới lên Tiên Giới không”, Triệu Bân cười nói: “Vãn bối muốn lên Tiên giới xem thử nơi đó thế nào”.
“Không được”, kẻ trừng phạt đáp rất dứt khoát.
“Còn không thì… Lúc về Tiên Giới ông mang vãn bối theo với?”
“Ta còn không thể về mà ngươi có thể lên đó được chắc?”, kẻ trừng phạt hờ hững nói.
Vẻ mặt Triệu công tử không hề tin: “Ông lợi hại như thế mà cũng không thể quay về ư?”
“Ta bị càn khôn của phàm giới các ngươi trói hết cả người lại rồi”.
“Không có một cách đặc biệt nào để người thế giới này bước lên Tiên Giới ư?”
“Ngoài Hồng Trần lộ ra thì không còn cách nào cả”, kẻ trừng phạt vuốt vuốt chòm râu.
Bộp!
Xét thấy Triệu công tử đang không được vui vẻ gì cho lắm, nên quân cờ này được đặt xuống cực kỳ khí thế.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!