Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 Không biết tại sao, càng đi về phía sông Minh Hà thì càng gặp phải nhiều âm binh, dường như họ đang đi tuần tra, hết nhóm này đến nhóm khác, trong đó có vài nhóm còn trói theo mấy cô hồn dã quỷ.  

 

“Liệu có thể gặp được hồn phách của phụ thân không nhỉ”, Triệu Bân hỏi.  

 

“Cái này thì không rõ”, Nguyệt Thần không cho một câu trả lời xác định: “Âm phủ còn lớn hơn phàm giới gấp mấy lần, xác suất gặp được họ có thể nói là bằng không, dù gặp được thì ngươi cũng không thể dẫn họ đi được”.  

 

Triệu Bân không nói nhiều, ánh mắt lại hết sức kiên quyết.  

 

Nếu thật sự gặp được, hắn cũng không ngại thử một lần.  

 

“Có âm binh”.  

 

Không biết thời gian qua bao lâu, lại nghe thấy Nguyệt Thần nhắc nhở.  

 

Triệu Bân đi rất nhanh, vội vàng núp sau một gốc cây già, từ xa đã trông thấy một đội âm binh, đang trói dăm ba hồn phách, có thể nghe thấy tiếng xích sắt kéo lê, đó chính là xích khóa hồn để bắt ma quỷ.  

 

“Lão môn chủ?”  

 

Triệu Bân khẽ thốt lên, nhận ra một người trong số đó.  

 

Đúng vậy, chính là sư phụ Lạc Hà, trước đó không lâu đã chết ở dương gian.  

 

Hắn không ngờ mình lại xuống âm phủ gặp được, thì ra là xuống địa ngục thật!  

 

Hắn không ra tay.  

 

Đó… Là con đường lão môn chủ tự chọn.  

 

Cùng với tiếng xích sắt, âm binh đi ngày càng xa.  

 

“Hồn phách bị bắt sẽ được mang đi đâu!”, Triệu Bân lại nhìn Nguyệt Thần.  

 

“Co thể bị ném vào luyện ngục, hoặc đi đầu thai sang kiếp khác, cũng có thể ở lại Minh Phủ, hoặc là… Hồn phi phách tán”, Nguyệt Thần chậm rãi nói, có rất nhiều khả năng, Triệu Bân nghe xong lại im lặng.  

 

Mãi một lúc rất lâu hắn mới chuyển tầm mắt.  

 

Trong khoảng thời gian đó, hắn liên tục xem bản đồ.  

 

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, một ngày nữa hắn sẽ tới sông Minh Hà.  

 

Nhân gian.  

 

Nơi cuối trời nam.  

 

Kẻ trừng phạt đang chắp tay ngồi, trước mặt là cái la bàn ảo, trên đó có một điểm trắng đang thong thả di chuyển, nó chính là Triệu Bân, lão ta có thể dùng cách này để xác định vị trí của Triệu Bân.  

 

Lão ta không dám làm liều liên lạc với Triệu Bân.  

 

Tại sao… Vì sợ sẽ đánh động đến Minh thần.  

“Đi chậm thật”.  

 

Lão ta thầm nói, có vẻ không kiên nhẫn.  

 

Cũng đúng.  

 

Chờ đợi là một loại giày vò đầy đau khổ.  

Nhấn Mở Bình Luận