Người ra tay là một thanh niên áo trắng, tiên lực bản nguyên cực kỳ dồi dào.
Kiếm khí nhanh như chớp, bay vút đến trong tích tắc, chém con mãng xà khổng lồ đứt thành hai khúc.
“Vấn Thế Tiên Tông!”
Triệu Bân liếc nhìn, lập tức nhận ra đó là người của thế lực nào, chiếc đạo bào trắng mà thanh niên mặc trên người giống hệt như của Khương Ngữ Nhu, phía sau lưng đều có viết hai chữ “Vấn Thế”.
Trong tích tắc…
Thanh niên áo trắng đã từ trên trời đáp xuống.
Nhìn khí uẩn của đối phương, cấp bậc hắn ta là Tiên Nhân đỉnh cao, đã bước một chân vào cảnh giới Huyền Tiên rồi. Chính vì hắn ta có tu vi thế này nên mới không để mắt đến Triệu Bân, chỉ nhìn vào đống máu của yêu tụy hình mãng xà.
Khi đã chắc chắn yêu tụy chết rồi, hắn ta mới liếc sang Triệu Bân, quan sát một lượt rồi nhìn vào nhẫn ma trên tay đối phương, đó là món đồ bất phàm, giống như túi chứa đồ là có thiết kế không gian bên trong.
“Chiếc nhẫn khá đó, đưa cho ta!”, thanh niên áo trắng thản nhiên nói.
“Là vật gia truyền của ta, không thể đưa cho người ngoài!”, Triệu Bân cũng thản nhiên đáp.
“Vậy để ta tự lấy!”, thanh niên áo trắng hừ lạnh, cảnh giới Chuẩn Tiên cỏn con mà dám cự cãi lại hắn ta sao?
Đùng!
Thanh niên áo trắng đưa tay lên, xòe năm ngón tay hướng về phía Triệu Bân.
Tiếp đó, một lực hút đáng sợ đánh úp về phía Triệu Bân đang ngồi trên mỏm đá.
Thần thái của Triệu Bân vẫn không có gì thay đổi.
Người ở tiên giới lợi hại thật, giết người cướp của còn dứt khoát hơn cả phàm giới.
Nhưng Triệu Bân này đâu dễ bắt nạt vậy đâu.
Lúc này hắn đã ngưng tụ được một thanh kiếm nguyên thần thiên diệt rồi.
Keng!
Chỉ trong tích tắc, kiếm nguyên thần thiên diệt của Triệu Bân lập tức hình thành.
Hắn điều khiển kiếm khá thuần thục, lúc này kiếm chỉ còn cách thanh niên áo trắng chưa đầy một trượng.
Với khoảng cách này, tên đó không thể nào né đòn được.
“Ngươi… Nguyên thần?”. Ánh mắt thanh niên áo trắng như run lên, hắn ta đã đánh giá đối phương quá thấp, tên kia chỉ là cảnh giới Chuẩn Tiên thôi mà lại tu luyện được nguyên thần, hơn nữa còn ngưng luyện ra một thanh kiếm nguyên thần với uy lực đầy bá đạo.
Phụt!
Máu tươi văng ra.
Thanh niên áo trắng không kịp trở tay, lập tức bị trúng đòn.