Trong nháy mắt đó, tia kiếm nguyên thần thiên diệt thứ hai từ giữa hai chân mày phóng ra với uy lực còn mạnh hơn cả chiêu thứ nhất.
Ưm…
Thanh niên áo trắng rên lên đầy khó chịu, hắn ta lại bị trúng một đòn nặng nề.
Nội lực của Tiên Nhân đỉnh cao thật sự rất thâm hậu, trúng hai kiếm mà vẫn chưa chết.
Chưa chết thì dễ thôi!
Triệu công tử lại bồi thêm một kiếm nữa.
Lần này thanh niên áo trắng không thể nhảy nhót nổi nữa, nguyên thần lập tức bị chém tan.
Biểu cảm trước khi chết của hắn ta phải nói là rất ấm ức, thế mà lại bị giết chết sao? Đường đường là cảnh giới Tiên Nhân đỉnh cao, không ngờ lại bị một Chuẩn Tiên giết chết, hắn ta rất muốn nói mình còn có rất nhiều bí thuật vi diệu chưa dùng đến.
Ngoài ấm ức ra thì đương nhiên cũng không thiếu phần hối hận.
Nửa đêm chường mặt ra nhưng không ngờ lại gặp phải một tên sát tinh.
“Kiếp sau nhớ xem hoàng lịch trước khi ra khỏi nhà nhé.”
Triệu Bân lạnh lùng nói, hắn lấy túi chứa đồ của thanh niên áo trắng rồi bỏ đi mất dạng.
Hắn đi chưa được bao lâu thì có hai bóng người bay từ trên trời xuống, nhìn kỹ thì đúng là Khương Ngữ Nhu và thanh niên áo tím tối qua, chẳng ngờ bọn họ cũng ở trong núi, chỉ đáng tiếc là họ đã đến trễ.
Bên này, Triệu Bân len lỏi trong rừng như một bóng đen.
Đến một hang động, hắn chui vào trong, che giấu đi tất cả khí tức.
Đây là lần đầu tiên hắn giết người từ khi đến tiên giới, sao có thể không thu hoạch chiến lợi phẩm được.
Trong túi đựng đồ của thanh niên áo trắng cũng không có bao nhiêu đồ, chỉ một thanh tiên kiếm sáng loáng, vài ba viên đan dược và năm, sáu trăm khối tiên thạch, số này đối với Triệu Bân mà nói thì thật sự rất đáng giá.
“Đây là tiền của tiên giới sao?”
Triệu Bân cầm một viên tiên thạch lên, đặt trong lòng bàn tay ngắm nghía.
Viên đá phi phàm, bên trong nó có chứa sức mạnh bản nguyên, chẳng những có thể dùng để mua đồ mà còn có thể hấp thụ vào trong cơ thể, hắn hấp thu một khối thôi mà cảm thấy thoải mái hơn cả hấp thụ linh khí nhiều.
Hắn cất tiên thạch, lấy ra tiên kiếm.
Kiếm mang bên người của đệ tử của Vấn Thế Tiên Tông đúng là không phải vật tầm thường.
Triệu Bân rút Long Uyên ra, đặt hai thanh kiếm sát nhau, cố gắng luyện hóa, chuyển toàn bộ tinh túy trong tiên kiếm vào trong Long Uyên. Kiếm Long Uyên phát ra ánh sáng, gỉ sắt trên thân kiếm tróc ra từng lớp một giống như lột xác, cởi ra lớp ngoài, giữ lại cái cốt lõi bên trong, ý vận cổ kính lan tỏa khắp nơi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!