Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)



Hang động Quỷ Minh hoang vắng, lạnh lẽo.

Sau một hồi vừa đi vừa nghỉ, Triệu Bân cũng đã vào khá sâu bên trong, hắn đi đến chỗ nào thì đều thấy lạnh sống lưng cho đấy.

“Hay cho một cấm địa, chỗ nào cũng là cạm bẫy!”
Cũng không biết hắn đã lẩm bẩm câu đó bao nhiêu lần rồi nữa.

Nếu như không có Nguyệt Thần chỉ dẫn thì hắn không biết mình đã chết đến bao nhiêu lần rồi.

Không biết hắn đã dừng lại từ lúc nào.

Cách đó không xa là một rừng cây ăn trái.

Không sai, là rừng cây ăn trái! Cũng không biết là loại cây ăn trái gì mà trên cành vắt vẻo đầy những quả trong suốt, đứng ở rất xa mà vẫn có thể ngửi thấy mùi hương thơm lừng.


Nếu như người bình thường nhìn thấy cảnh này thì chắc đã chạy đến hái rồi.

Triệu Bân đứng yên, hoặc cũng có thể nói là hắn đã biết rút kinh nghiệm.

Ở một mảnh đất hiểm ác thế này mà đột nhiên xuất hiện một rừng cây ăn trái thế này, rõ ràng là có điều bất thường.

Nếu ai manh động bước vào trong đó thì tại sao chết cũng không biết!
“Thế gian cũng có loại cây ăn trái này ư?”
Nguyệt Thần lẩm bẩm, đương nhiên cô ta nhận ra được loại quả này.

“Hái một trái nha?”
Triệu Bân hỏi với vẻ thăm dò, với màu sắc và mùi thơm của loại quả này thì chắc chắn mùi vị của nó sẽ không tồi, cộng thêm giọng điệu của Nguyệt Thần nữa, hắn biết nó không phải là loại trái cây bình thường.

“Cũng phải có mạng để hái đó!”
Nguyệt Thần lạnh lùng nói.


Ngoài mặt, rừng cây ăn trái sáng sủa rực rỡ nhưng thực tế lại ẩn chứa sát khí nguy hiểm, với tu vi của Triệu Bân, vào trong đó chỉ còn kết cục là chết.

Về điểm này, dù cho là cô ta thì cũng không thể giúp được, không phải vì cô ta không đủ hiểu biết mà là vì trạng thái hiện tại quá bất tiện.

Keng!
Triệu Bân không chịu an phận, ném một thanh phi đao vào rồi dùng linh hồn điều khiển, định chém một quả xuống.

Nếu hắn điều khiển đủ chuẩn xác thì có thể trộm ra ngoài.

“Buông tay!”
Nguyệt Thần khẽ hét lên.

Đáng tiếc, mọi thứ đã muộn.

Rắc rắc!
Phi đao bay vào trong rừng cây ăn trái, khi nó chưa cắt được quả nào thì đã bị một luồng khí màu tím bỗng dưng xuất hiện làm nát vụn ngay tại chỗ.

Không chỉ như vậy, bên trong còn có sát ý đáng sợ men theo dấu ấn khắc trên phi đao, chém ngược trở lại..


Nhấn Mở Bình Luận