Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Tình Gặp Được Bảo Bối

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mặc Âu vỗ vỗ vai Bạch Thần đang ôm chặt cô, không thoải mái lắm, mở miệng nói:

“Bạch ca à! Anh không còn trẻ nữa đâu”

Thực ra, Bạch Thần là bạn của anh trai cô - Mặc Tề. Vì anh thường hay sang chơi với anh trai Mặc Tề nên Mặc Âu cùng Bạch Thần cũng từ đó mà quen biết nhau.

Có thể xem là thanh mai trúc mã.

Sau này, hai gia đình có ý định lập hôn ước cho hai đứa vì môn đăng hộ đối. Nhưng Mặc Âu từ nhỏ, tính cách đã sớm độc lập, luôn theo chủ nghĩa tự do không ép buộc, nên đã thẳng thắn từ chối ý định này.

Sau này, Mặc Âu tự thành lập công ty Victoria cho riêng mình. Bạch Thần vốn tài năng nhưng chưa muốn lập sự nghiệp riêng, nên xin đi theo Mặc Âu phụ giúp cô.

Bây giờ, anh cũng chính là thư kí hiện tại của cô.

Bạch Thần ổn định cảm xúc, rời khỏi hơi ấm của Mặc Âu vờ lầu bầu nói:

"Em đi lâu quá, việc công ty anh gánh muốn còng lưng luôn đây này’’

Mặc Âu ngồi vào bàn làm việc, ngẩng đầu nhìn Bạch Thần nói: “Em có thể cho anh nghỉ phép mấy ngày”



Bạch Thần cười khổ: “Thôi không cần đâu! Ở nhà lại chán”

Nghỉ rồi lại không gặp được em…

Mặc Âu xem xét tài liệu trên bàn, đặt bút xuống vẽ trên bản hợp đồng một nét kí sắc.

‘‘Em thấy anh cũng nên tìm một cô người yêu đi thôi. Chứ em thấy bác trai bác gái nhà anh cứ nhắc mãi’’

Bạch Thần chỉ cười.

Mặc Âu cũng không tiện nói chuyện cá nhân nữa, liền đi vào trọng điểm:

"Hôm nay lịch trình công việc của em như thế nào?’’

"Hôm nay 9 giờ sáng có một cuộc họp cổ đông tổng kết tháng, buổi tối 7 giờ có một buổi tiệc mừng khai máy cho bộ phim ‘‘Người tình nguy hiểm của tôi’’’’.

‘‘Được rồi! Anh có thể đi’’

Bạch Thần gật đầu, tự động rời phòng.

_____________

Phòng chủ tịch của tập đoàn Thiên Dương.

‘‘Hủy’’ Hàn Thiên Nhược lãnh đạm lên tiếng.

Vương Gia Vỹ báo cáo công việc cho Hàn Thiên Nhược, nghe anh nói không đi thì trầm tư.

‘‘Nhưng mà bộ phim này nghe nói phía bên tập đoàn Victoria cũng tham gia rót vào không ít tiền’’

‘‘Sao cậu không nói sớm. Tối nay tôi đi’’

Hàn Thiên Nhược vừa nghe tên liền lập tức trở mặt.

Vương Gia Vỹ á khẩu: “…”

Anh cảm thấy vị tổng tài của công ty Victoria này khá giống ai đó…

____________

Buổi đêm tại thành phố xa hoa không ngủ.

Tại khách sạn Red Mouse đã được bao trọn, các ông chủ rót tiền đầu tư, các diễn viên phân vai trong phim lần lượt quần áo mĩ lệ khoe sắc bước xuống từ những chiếc xe xa hoa, sang trọng.

Ai cũng muốn chiếm trọn hào quang buổi tiệc để được chú ý mà liếm láp mồi ngon.

Mọi người dần cũng đã đến đông đủ, ai nấy đều đã tề tựu vào một chiếc bàn tròn xoay rộng lớn.

Chung quanh tụm năm tụm bảy nói chuyện trên trời dưới đất xoay quanh những chủ để quen thuộc: mua sắm, làm đẹp, bất động sản, đầu tư…

Một vị giám đốc của công ty nào đó đột nhiên lên tiếng: “Nghe nói bộ phim này cũng được hai tập đoàn quái vật Thiên Dương và Victoria đổ tiền vào đấy”

Mấy người xung quanh gật gù: "Chỉ có điều là chưa chắc họ sẽ tới. Hai vị tổng tài nhà này vô cùng kín tiếng’’

Vị giám đốc khởi đầu câu chuyện tỏ vẻ buồn rầu:

“Đáng tiếc! Nếu như hợp tác được với họ thì công ty chúng ta chắc chắc sẽ lên một tầm cao”

“Oh! Ngài Tu La đến rồi”

Đạo diễn Vương đứng dậy kinh ngạc lên tiếng.

Vương Gia Vỹ đi theo sau Hàn Thiên Nhược gật đầu như đáp lễ.

Vương Ngô xoa xoa bàn tay tiến đến gần Hàn Thiên Nhược, nhưng vô cùng ý thức mà cách anh một khoảng cách nhất định.

Ngài Tu La không thích người lạ tiếp cận gần anh.

‘‘Thật hân hạnh cho chúng tôi quá khi ngài dành chút thời gian bạc tỉ để đến đây dùng bữa cơm nhạt. Bên kia có mấy nữ diễn viên cứ hỏi ngài mãi’’

Hàn Thiên Nhược lướt mắt nhìn xung quanh gian phòng rộng rãi.

Cô chưa tới.

Anh chỉ đến đây vì Mặc Âu thôi, ông đạo diễn cũng không cần phải nịnh nọt hay nói khéo như thế.

Anh buồn nôn!

Vương Gia Vỹ giấu giếm cười khẩy.

Trong giới giải trí này rồi ai cũng giống ai, chỉ ngoại lệ một số người, đều như một con chó ngoắt đuôi mỗi khi thấy người có tiền.

Nếu hỏi họ không có lòng tự trọng sao thì hãy đợi câu trả lời:

Lòng tự trọng là cái chó má gì, ai có tiền cho tôi thì người đó muốn tôi làm gì cũng được!

Nhấn Mở Bình Luận