Nhìn thấy 2 người họ rời đi Lục Tư Phàm cũng không buông tha, anh vẫn tiếp tục nói
“Ông ơi rác trong quán ông tự mọc chân đi rồi kìa, hay thật”
Hà Bội Sam nghe anh nói thế thì phì cười, cảm giác có người bảo vệ như vậy thật tuyệt, nhưng cô vẫn không thể hiện ra quá nhiều sự cảm kích, cô nói
“Thôi đi, dù sao họ cũng đi rồi mà”
Lục Tư Phàm ngồi xuống, anh quan tâm hỏi cô
“Cô không sao chứ?”
“Nếu tôi nói có sao thì anh sẽ làm gì?”
“Thì tôi sẽ đuổi theo bọn họ cho cả 2 người đó 1 trận”
“Anh giám đánh con gái sao?”
“Hồi đó tôi còn muốn giết cả cô, huống gì là con nhóc đó”
“Anh.... anh có phải đàn ông không vậy?”
“Nếu cô muốn biết thì có thể kiểm tra”
Hà Bội Sam hoài nghi nhìn anh
“Bằng cách nào?”
“Có 1 cách, nhưng mà hậu quả hơi to đấy?”
Hà Bội Sam lại thêm phần phấn khích, bởi vì cô là bác sĩ nên mấy chuyện phân biệt giới tính như này rất dễ hấp dẫn cô
“Hậu quả gì?”
“Cô có thể mang bầu”
Biết anh trêu mình cô tức giận nói
“Anh giám trêu tôi à?”
“Là tại cô ngốc nên không biết thôi”
“Xin lỗi tôi nói cho anh biết tôi từng là thủ khoa toàn trường 12 năm đấy”
“Mấy người học giỏi thì kiến thức thự tế còn kém lắm, với lại ở trường đâu có dạy cô cách lên giường với đàn ông chứ?”
“Anh... sao anh nói chuyện thô tục vậy hả?”
Lục Tư Phàm thấy bộ dạng cô như vậy thì thêm phấn khích, anh liền nói
“Đúng là tuổi trẻ chưa trãi sự đời, đến lúc lên đỉnh mấy lần thì lại bảo nói mấy lời bẩn thủi vào tai em đi”
Hà Bội Sam nhìn anh kiểu ngơ ngác, cô thật sự không hề hiểu chuyện anh nói là gì
“Không hiểu hả?”
“Anh đang nói chuyện bằng tiếng địa phương à?”
“Nếu cô muốn biết thì khi nào tôi gửi cho cô tư liệu về mấy thứ đó”
Hà Bội Sam vốn ham học hỏi nên cô vui vẻ nói
“Ờ được ă, hay tối nay anh gửi cho tôi luôn đi”
“Nếu cô muốn”
Ông lão mang 2 tô mì ra cho 2 người
“Mì của 2 đứa”
Hà Bội Sam kính cẩn nói
“Dạ cảm ơn ông, nè anh ăn tô nhiều thịt đi”
“Sao vậy? Cô goị mà?”
“Tôi gọi cho anh đấy”
“Gọi cho tôi?”
“Uh, cảm ơn anh chuyện hồi nãy”
“Chuyện gì?”
"Thì anh đã đứng về phía tôi đấy"
"À chuyện nhỏ mà, chẳng phải tôi đã nói tôi sẽ không để cô chịu thiệt thòi sao?"
Hà Bội Sam nhìn anh, 1 nét buồn hiện lên mặt cô
“Đó giờ ngoại trừ anh ra thì chẳng có ai đứng ra bảo vệ tôi cả”
“Sao vậy?”
“Thì đó giờ có ai giám ăn hiếp tôi đâu, đụng đến tôi là tôi cho ăn mấy đấm liền”
Lục Tư Phàm nhìn cô có chút sợ hãi, mà cũng đúng lần đầu tiên 2 người động phòng anh đã bị cô đánh 1 trận nhẹ, mấy ngày sau thì bị cô cầm dao dí lượt không kịp thở
Hai người nhìn nhau, nghĩ đến những chuyện đã qua thì cả 2 lại bật cười
“Nói thật lúc đó tôi không có ý định cưỡng bức cô đâu nhưng mà tôi muốn chọc cô khóc 1 tận, ai có dè”
“Hứ, tôi không phải dạng vừa đâu”
“Nhìn là biết mà, cô là nguời đầu tiên giám tạt nước vào người tôi còn giám đánh tôi nữa chứ”
Hà Bội Sam ngạc nhiên nhìn anh
“Tôi mà là người đầu tiên hả?”
“Uh chứ cô nghĩ cô là người thứ mấy?”
“Chắc cũng cả trăm đấy, nhìn anh đáng ghét vậy mà”
“Tôi... tôi đáng ghét”
“Không những đáng ghét mà còn khó ưa, cọc cằn, vô lý, anh biết không lần đầu tiên gặp anh tôi còn tưởng anh vừa mới ăn 1 đống bom không đấy”
Lục Tư Phàm mất kiên nhẫn nói
“Cô đang sỉ vả tôi đấy”
“Không, tôi nói thật, anh quá đáng ghét luôn”
"Cô nói chuyện như vậy với người đang bảo vệ cô à?"
Hà Bội Sam thấy mình hơi quá nên cô ái ngại nói
"À tôi xin lỗi tại có đường nên tôi chạy thẳng luôn không kịp dừng"
"Cô đó ăn mì đi không lại nở"
"Uhm tôi biết rồi"
Lục Tư Phàm gấp cho cô mấy miếng thịt, thấy anh gắp cho mình thì cô cũng biết trước là anh sẽ gắp 1 thứ gì đó, nhưng hôm nay cô vui nên cô không để tâm
Lục Tư Phàm thấy cô cứ nhìn mình nên hỏi
"Sao không ăn đi?"
"Tôi tưởng anh sẽ gắp lại trong tô tui thứ gì chứ"
"Không có, tôi gắp cho cô thôi, cô ăn đi"
"Ờ uhm"
Hà Bội Sam nhìn anh với cặp mắt thâm tình, có lẽ trong tim có chút rung động