" Tiền đâu?"
Thái độ ngông cuồng của Thẩm Gia Hân khiến Thừa Mạnh Quân cảm thấy vô cùng khó chịu.
Nếu không phải vì tránh việc đêm dài lắm mộng, thì với tình thế hiện tại của Thẩm Gia Hân sớm muộn gì Liễu gia cũng tống cô ta vào tù vì dám động đến quý nữ của họ.
Chẳng qua là anh muốn lấy được tờ giấy hôn ước để mang về tận tay tiêu hủy trước mặt Hạ Tiểu Hi làm minh chứng tình cảm với cô thôi chứ cũng muốn phải phí thời gian với loại phụ nữ tự cao tự đại này.
Thẩm Gia Hân càng vội thì Thừa Mạnh Quân lại càng cố tình thư thả từ từ mà cùng "đàm đạo" với ả ta.
Bàn tay thon dài, "đậm chất thư sinh" hướng về phía ly rượu vang trên bàn, thong thả nâng lên lại lắc nhẹ nhàng, khoáy đảo thứ nước đỏ như máu trong ly sau đó mới đưa lên môi từ từ nhâm nhi thưởng thức.
Cả một quá trình chỉ nhấp một ngụm rượu của Thừa Mạnh Quân cũng đủ khiến Thẩm Gia Hân sắp đổi điên lên.
Rõ ràng anh thừa biết ả đang gấp gáp đến mức nào mà còn cố tình kéo dài thời gian, không làm ả tức chết cũng thật uổng phí đây mà.
Thừa Mạnh Quân từ đầu tới giờ vẫn xem Thẩm Gia Hân như không khí mà thản nhiên dùng bữa tối, cứ ăn rồi lại uống mất cũng phải hơn mười phút thì cuối cùng anh cũng ngước lên nhìn ả ta.
Tuy Thẩm Gia Hân vẫn mang kính, đeo khẩu trang nhưng anh cũng thầm tưởng tượng ra sắc mặt của cô ta lúc này là như thế nào, chắc chắn đã tức đến đỏ mặt tía tai thì anh mới nhàn nhã lên tiếng.
" Thứ tôi cần đâu?"
" Tôi phải thấy tiền trước đã."
Thừa Mạnh Quân giữ nguyên sắc mặt vô cảm, lấy chiếc cặp vali từ ghế bên cạnh đặt lên bàn, Thẩm Gia Hân thấy tiền hai mắt liền sáng rỡ, đưa tay tới muốn cầm ngay chiếc cặp nhưng đã bị Thừa Mạnh Quân ngăn lại.
" Tiền trao cháo múc" Anh nhướng mày lên nhìn ả, rồi đưa tay đến phía trước chờ đợi tờ giấy mình cần.
Thẩm Gia Hân càng không muốn kéo dài thời gian nên rất hợp tác, ả lấy trong túi áo khoác ra một tờ giấy, đặt mạnh vào trong tay Thừa Mạnh Quân.
Nhận được thứ mình cần, nơi khóe môi mỏng liền cong lên tạo thành một nụ cười ma mị, sau đó anh mới đẩy vali tiền đến cho Thẩm Gia Hân.
Thẩm Gia Hân cũng nhận được thứ mình muốn, ả mở va li ra xem, bên trong đúng toàn là tiền mặt như đã yêu cầu, cái nhếch môi nhạt nhẽo cũng thoáng hiện trên khóe môi kiêu căng rồi đứng dậy cất bước rời khỏi phòng ăn.
Cả hai cuộc hẹn diễn ra đúng một giờ đồng hồ làm Thừa Mạnh Quân vô cùng hài lòng, cuối cùng thì cửa ải khiến anh điên đầu rối não cũng được giải quyết xong.
Nhìn hai chữ "HÔN ƯỚC" to đùng trên tờ giấy kèm mộc đỏ của hai nhà Thẩm, Thừa mà lòng anh lâng lâng vui sướng, khuôn mặt phấn khởi vội vàng cầm theo điện thoại rời khỏi nhà hàng.
................
Chiếc xe thể thao màu trắng siêu xịn xò dừng trước một căn hộ cao cấp trong khu chung cư G.
Cửa xe không mở ngay mà cửa kính lại hạ xuống, từ bên trong một chiếc đầu có mái tóc nâu lãng tử ló ra ngoài, quay tới quay lui, nhìn trái nhìn phải, ngó trước ngó sau thấy không có ai rồi mới lui vào trong, sau đó cửa xe mới được mở, thân ảnh lịch thiệp trong bộ vest xanh navy bước ra khỏi chiếc xế hộp đắt tiền.
Khuôn mặt khôi ngô anh tuấn lúc này đã được che khuất sau lớp khẩu trang và kính đen huyền thoại, đôi mắt nâu trầm lại đảo qua xung quanh một lần nữa rồi mới ấn vân tay mở cửa nhà.
Nếu anh không mặc vest sang trọng, tay đeo đồng hồ hàng hiệu thì với hành vi lén lúc của anh khi người khác bắt gặp chắc chắn sẽ khẳng định rằng Thừa Mạnh Quân là một tên ăn trộm chính hiệu.
Vừa vào tới phòng khách, Thừa Mạnh Quân đã ấn nút tự động đóng tất cả kèm cửa lại, sau đó liền cởi áo vest ném lên thành sô pha rồi đi một mạch vào bếp, xoắn tay áo bắt đầu nấu nướng thứ gì đó.
Màn thể hiện trình độ nấu ăn của mỹ nam trong phòng bếp khiến Hạ Tiểu Hi ngỡ ngàng.
Cô vừa từ trên lầu đi xuống định tìm thứ gì đó ăn tạm rồi uống thuốc, ai ngờ lại bắt gặp được một nam thần siêu cấp quyến rũ trong chiếc áo sơ mi trắng, đến cả nét mặt khi nấu ăn cũng khiến cô phải say đắm ngắm nhìn, qua một lúc lâu cô mới chủ động đi tới ôm lấy thân hình cao lớn ấy từ phía sau.
" Anh đang làm gì?"
Giọng nói ngọt ngào như dòng suối mát rượi khiến trái tim ai đó mềm nhũn, anh xoay người lại nhìn cô gái bé nhỏ đang như chú mèo con làm nũng trong lòng mình, bàn tay mềm mại vuốt ve mái tóc mượt mà như tơ, kéo chiếc đầu tự vào vòm ngực ấm áp mà cưng chiều.
" Anh nấu cháo cho em, đã đỡ đau hơn chút nào chưa?"
Đầu nhỏ lắc lắc thay cho câu trả lời, rồi lại ôm chầm lấy nam nhân của mình, đây là lần đầu tiên Hạ Tiểu Hi làm nũng khiến trong lòng Thừa Mạnh Quân tràn ngập vui sướng.
" Tiểu Hi ngoan, em lên phòng nằm chờ trước, xíu nữa cháo chín anh mang lên sau, được không?"
Thay vì mở miệng trả lời Hạ Tiểu Hi lại gật đầu đồng ý rồi mới rời khỏi người Thừa Mạnh Quân, cô chậm rãi lê từng bước chân ỉu xìu quay trở lên lầu.
Vừa hay một màn tình cảm ngọt ngào như đường mật của cả hai đã lọt hết vào tầm mắt của đôi nam thanh nữ tú đứng trên lầu nhìn xuống, thấy Hạ Tiểu Hi đi lên mới vội vội vàng vàng chạy vào phòng.
" Chậc chậc... Tiểu Hi nhà ta cũng biết mè nheo quá ấy chứ! "
An Kỳ chậc lưỡi, xoa cầm y như bà cụ non mà cất lời tán thưởng cô bạn đanh đá của mình.
Trình Hạo Phong thoải mái ngã lưng xuống giường, lấy hai tay gối đầu, ánh mắt hiện lên ý cười nhìn về phía An Kỳ, buông lời trêu chọc.
" Còn thua xa Tiểu Kỳ, nói về độ mè nheo thì Tiểu Kỳ đứng nhì không ai dám đứng nhất đâu."
Cô ngay lập tức quay lại nhìn anh sau đó lồm cồm bò tới gần, nằm xuống bên cạnh mỹ nam nhân của mình, cười tinh nghịch.
" Có đại ma vương cưng chiều nên phải biết tận hưởng chứ."
Anh để An Kỳ gối đầu lên tay mình rồi nghiêng người qua ôm lấy tâm thân "mình hạc xương mai" vào lòng, cất lời ôn nhu.
" Em chuẩn bị cho vòng bán kết thế nào rồi?"
Nhắc đến chuyện cuộc thi An Kỳ liền xụ mặt xuống, mấy ngày nay cô đang điên đầu về vấn đề trang phục, không biết nên mặc gì để được nổi bật nhất.
" Kỹ thuật catwalk thì em vẫn trau dồi, đổi mới hàng ngày chỉ có phần trang phục thì vẫn chưa tìm được"
Nét mặt Trình Hạo Phong chợt tỏ ra vô cùng hào hứng khi nghe An Kỳ nói xong.
Anh đang thầm vui mừng vì kế hoạch dự tính ban đầu của mình cuối cùng cũng được thực hiện, đêm nay anh phải cải trang thành một nam nhân sửa ống nước đến đây chỉ vì " hành trình đi tìm số đo ba vòng" của người thiếu nữ này nên bây giờ là không được chậm trễ nữa.
Khóe môi gợi cảm chợt lóe lên nụ cười gian tà rồi đột nhiên anh lại kéo An Kỳ ngồi dậy, dùng ánh mắt ma mị cố tình câu dẫn trái tim mỏng manh của nữ nhân dễ dàng bị dụ dỗ ấy.
Chính ánh mắt mị lực của anh bất giác đã khiến khuôn mặt thanh tú đỏ ửng, nhịp đập nơi trái tim cũng rộn ràng mất trật tự.
Hai phiến môi mềm mại như cách hồng tươi tắn vào buổi sớm ban mai khẽ mấp máy vài từ lí nhí.
" Anh, anh định làm gì? Ánh mắt này...không phải là muốn "ăn thịt" em đó chứ?"
Môi mỏng trên gương mặt tuấn mỹ ấy lại cong lên tạo thành một nụ cười quyến rũ khiến thần trí của thiếu nữ bất giác điên đảo, si mê.
" Anh muốn đi tắm, cùng, với, em."