Ngày hôm sau, vợ gọi tôi dậy từ rất sớm.
Gần mười năm nay cô ấy không đi làm, vậy mà bây giờ lại muốn đi.
Đương nhiên, đi làm bạn tình hay là đi làm thật sự thì cần vẽ một cái dấu chấm hỏi thật to.
Sau đó, tôi lái xe đưa cô ấy đi công ty, nơi cô ấy sẽ làm việc là tập đoàn Thiên Khải.
Trên đường, cô ấy dặn dò tí nữa tôi trở về thì đi mua xe mới luôn đi, về sau dùng xe xịn đưa cô ấy đi làm.
Đi vào văn phòng của cô ấy trong công ty, tôi phát hiện bên trong rất lộn xộn.
Những chồng văn kiện tài liệu vứt linh tinh, bàn ghế ngã trái ngã phải, giống như phòng này để cất đồ linh tinh vậy.
"Chồng, em phải đi đến phòng nhân sự báo danh, việc còn lại giao cho anh đấy!"
Sau khi cô ấy nói xong liền vội vàng rời đi, để lại một mình tôi ở đó giúp cô ấy dọn dẹp lại văn phòng.
Tôi vội vã lấy ra camera mini vừa mua đêm qua, lặng lẽ lắp vào một góc bí ẩn.
Sau khi tôi quét tước văn phòng sạch sẽ, vợ tôi cũng quay trở lại khi báo danh xong.
Bởi vì cô ấy muốn tham gia họp giới thiệu, cho nên nói vài câu với tôi thì đuổi tôi đi.
Ra công ty, đầu tiên tôi lái xe trở về nhà, sau đó chuẩn bị đi mua xe.
Một người làm thiết kế, nếu mỗi ngày đi làm bằng chiếc xe vận tải cũ nát này thì cũng không không hay lắm.
Đi bộ ra cửa khu dân cư định gọi một chiếc xe taxi, sau đó trực tiếp đi cửa hàng 4S mua một chiếc xe về.
Brừm... Brừm!
Nhưng mà đúng lúc này, một chiếc Audi A6L quen thuộc đột nhiên dừng trước mặt tôi.
"Anh rể! Lên xe đi!"
Đúng vậy, người trên xe chính là em vợ của tôi, Liễu Tâm Viện.
"Tiểu Viện? Hôm nay chị em đi làm rồi, có chuyện gì sao?" Tôi nhìn cô em vợ trong xe Audi hỏi.
"Đưa anh đi mua xe! Vừa rồi chị dặn dò em phải đưa anh đi mua xe, chị ấy phải đi làm nên không rảnh." Cô em vợ chớp chớp đôi mi dày, nở một nụ cười tươi như hoa nói.
"Được thôi..." Tôi gật đầu.
Xem ra con nhóc này quyết tâm muốn đi theo tôi mua xe!
Nói thật, tính theo tỷ lệ giá cả, tôi mua một chiếc BMW 3-series mới ba mươi vạn đã đắt hơn chiếc Audi A6L cũ đã chạy năm năm này của cô ta không biết bao nhiêu lần!
Cô ta tính cực như thế, không phải muốn giành với tôi đấy chứ?
Hơn nữa tôi thật sự không muốn ngồi trên xe của cô ta.
Không chừng đêm qua, chỗ ghế ngồi này có thể đã để lại chất lỏng không rõ nào đó...
"Anh rể nhanh lên xe đi! Còn ngơ ngác gì nữa?" Cô em vợ thấy tôi một lúc lâu rồi vẫn không nhúc nhích, trực tiếp giúp tôi mở ra cửa xe bên ghế phụ, thúc giục tôi lên xe.
Không còn cách nào khác, đã đến lúc này rồi tôi cũng chỉ phải ngồi vào.
Lên xe, còn có một mùi hương gay mũi xông thẳng vào mũi.
Hình như giống mùi... cao su, nhưng lại hỗn hợp với mùi vị quen thuộc.
Đúng vậy, chính là cái loại mùi mà người trái đất đều biết.
Tôi thấy không được tự nhiên xê dịch thân mình, cúi đầu nhìn qua chỗ bàn đạp để chân.
Không xem không biết, vừa thấy thì đổ mồ hôi lạnh.
Dưới chỗ để chân, thế nhưng có giấy vệ sinh vo viên thành cục, còn có một cái bao cao su dùng xong chưa kịp vứt đi...
"Ọe..."
Đúng vậy, lúc này tôi đã nôn khan! Dù sao rất ghê tởm!
Cái này cũng quá không ra gì rồi?
Cho dù tiến hành chiến đấu trên xe, ít nhất cũng nên quét dọn chiến trường xử lý rác rưởi chứ!
Mẹ nó chứ, tôi thật ngu ngốc mới lên xe này!
"Ai nha! Quên mất! Thật có lỗi..." Cô em vợ cũng ý thức được rác rưởi còn chưa xử lý dưới ghế ngồi, vội vàng cởi bỏ đai an toàn cúi đầu về bên này, nhặt lên mấy thứ rác rưởi kia ném đi ra ngoài...
Cạn lời...
Ném ra như vậy thích hợp à! Dù sao đây là cổng của khu dân cư...
Mẹ nó, cô ta thật là một người tài giỏi…
Nhưng cũng phải nói thật, lúc cô ta cúi người nhặt rác để vứt đi, trong lúc vô tình tôi liếc thấy ngực của cô ta.
Nói thật, quả thật lớn hơn nhiều so với vợ tôi, cũng có rãnh sâu hơn.
Tôi nhớ đã từng đọc qua một quyển tiểu thuyết, bên trong có một câu nói như này: Đừng cố ý đi hỏi phụ nữ lớn bao nhiêu, đầu tiên phải xem bản thân có làm được không.
Bởi vì phụ nữ ngực to, thường thì nhu cầu cũng rất cao.
Tổng kết được một câu là: Không có kim cương thì cũng đừng làm đồ sứ.
"Này này này! Mấy người làm gì vậy? Đừng ném rác rưởi bừa bãi chứ!"
Lúc này, bảo vệ cửa ngó đầu từ trong phòng bảo vệ ra, lớn tiếng quát chúng tôi!
"Nhanh lái xe đi nếu không anh ta đuổi đến bây giờ!" Sau khi tôi nhìn bộ mặt dữ tợn của bảo vệ, vội vàng thúc giục cô em vợ.
"Sợ cái gì? Anh ta không đuổi kịp được!"
Cô em vợ mỉm cười, sau đó dẫm chân ga xuống.
Brừm!
Có một lực đẩy mạnh mẽ làm tôi dựa chặt vào ghế, cô em vợ đã lái xe chạy ra hơn hai mươi mét rồi.
Mà lúc này, bảo vệ cũng chạy ra đến nơi, khi anh ta nhìn thấy rác rưởi trên mặt đất, tôi có thể nghe được rõ ràng anh ta đang cảm khái:
"Má ơi... Thói đời này, lòng người suy đồi..."
"Tiểu Viện, về sau em cũng chú ý chút." Sau khi xe lái ra đường lớn, tôi nghiêm túc nhìn cô em vợ nói.
"Anh rể, anh bảo em chú ý cụ thể là chú ý cái gì? Là đừng tùy tiện vứt rác linh tinh? Hay là đừng cùng bạn trai thân thiết trong xe?" Cô em vợ như coi như không có việc gì mà nói đùa với tôi.
"Tất cả đều cần chú ý..." Tôi hơi xấu hổ đáp lại lời cô ta.
Tôi thật sự không còn gì để nói, loại vấn đề này mà cô ta cũng có thể hỏi ra được....
"Được rồi... Còn không phải bởi vì vẫn chưa mua nhà sao, cũng không tiện dẫn về nhà, đi thuê phòng thì tốn tiền, nếu không cũng đâu phải mỗi lần đều ở trên xe..." Cô em vợ như trầm tư suy nghĩ gì đó rồi gật đầu, sau đó chu môi nhìn tôi với đôi mắt vô tội và nói.
Nói xong, cô ta chậm rãi dừng xe ở ven đường, sau đó tiền lại gần phía tôi, giọng nỉ non: "Anh rể, chờ công ty lại ăn nên làm ra một lần nữa, anh nhất định phải mua cho em một căn nhà to đó..."
"Không phải ba mẹ em đã giúp em chuẩn bị sẵn tiền để mua nhà rồi sao? Nếu đến lúc đó anh có dư tiền, có thể trợ giúp em một ít..."
Tôi thấy cô ta càng lúc càng đến gần tôi, vì để cô ta giữ khoảng cách không vượt quá giới hạn, vội vàng trả lời qua loa.
Nhưng mà, cô ta căn bản không có ý muốn dừng lại.
Cô ta tiếp tục đến gần tai tôi, thổi một cái rồi nói:
"Anh rể, ngày hôm qua em đã hỏi thăm qua chị rồi, chị ấy nói thể lực của anh khá tốt..."
Nghe được cô ta nói như vậy, da gà da vịt trên người tôi thi nhau nổi lên.
Bây giờ chính là ban ngày ban mặt!
Hơn nữa tôi còn là anh rể của cô ta, nếu làm loại chuyện đó, chẳng phải là loạn luân sao!
Cho dù tôi cũng có ít hứng thú với cô ta, nhưng chỉ là nghĩ trong lòng thôi.
Dù sao tôi không phải loại người cái gì cũng ăn được, thủ đoạn của cô em vợ này rất cao, tôi thật không dám có ý nghĩ không an phận với cô ta.
Hơn nữa tôi cũng từng xem qua một quyển tiểu thuyết, trong sách kể về cô em vợ và vợ cùng đóng kịch, chỉ vì muốn thí nghiệm năng lực chống cự sức hấp dẫn của của chồng...
Cho nên gặp loại tình huống này, nhất định không thể bị lạc chính mình!
"Anh rể yên tâm, em chỉ giúp anh lấy bình nước thôi mà... Làm gì mà anh sợ đến mức... Mặt đều đỏ lên như vậy..." Cô em vợ vừa nói, mở ra ngăn kéo trước ghế phó lái, cầm một chai nước ra.
"Đây, uống hụm nước đi anh..."
Sau khi ném nước khoáng cho tôi, cô ta tiếp tục khởi động xe chạy đi.
Tôi vội vàng mở chai nước ra uống hai ngụm, sau đó nhíu mày suy nghĩ.
Cô thật sự chỉ muốn giúp tôi lấy nước sao? Rõ ràng không phải!
Chẳng sợ lúc ấy tôi có hơi suồng sã, cũng có ý nghĩ tà ác, không chừng kế tiếp sẽ có một chuyện gì khác xảy ra!
Không thể không bội phục, phụ nữ đúng là rất nhiều trò!