"Đưa cô ấy về rồi?"
Tôi hơi giận dữ nhìn đồng nghiệp của vợ.
Con mẹ nó, đang đùa với bố mày sao?
Kêu bố mày tới đón, kết quả là đưa người về rồi?
"Đúng rồi, Liễu Tâm Thuần uống say mềm oặt ra, tổng giám đốc Cao của chúng tôi lại là người rất quan tâm đến cấp dưới nên mới chủ động đưa Liễu Tâm Thuần về, lúc đó điện thoại cô ấy hết pin, không kịp báo cho anh..."
Người đồng nghiệp nam cố giải thích với tôi.
"Ừm, tôi biết rồi." Tôi gật đầu, trong lòng cảm thấy hơi phiền muộn.
Quan tâm cấp dưới cái con khỉ!
Con mẹ nó chứ!
Tôi thầm mắng chửi trong lòng, sau đó rời khỏi khách sạn Đế Hào, nhanh chóng lái xe về nhà.
Nếu tôi có thể trở về sớm hơn chút đón vợ, ít nhiều cũng tránh được cảnh bị cắm sừng.
Mặc dù bây giờ tôi không còn cho rằng điều đó quan trọng như trước, cũng không yêu vợ tôi đến chết đi sống lại nữa.
Nhưng tôi vẫn phải giữ lại chút tôn nghiêm của một người đàn ông!
Một giờ rưỡi sáng, đường phố vắng tanh, tôi phóng hết tốc độ, chỉ mất hai mươi phút là về tới khu nhà.
Dưới lầu, một chiếc xe Audi A8 hào nhoáng quen thuộc đang đỗ.
Trong xe không có người nhưng động cơ xe vẫn còn nóng, có lẽ chỉ vừa mới xuống xe.
Đúng là ngựa quen đường cũ mà! Vợ tôi uống say mèm như thế mà Cao Phong còn đưa cô ấy lên lầu, xem ra là khá thường xuyên đến nhà tôi đấy!
Nghĩ đến những cảnh trong camera giám sát trong nhà, rồi lại nghĩ đến những cảnh camera giám sát trong phòng làm việc của vợ, tôi không nhịn được mà cuộn tay thành nắm đấm!
Khốn nạn!
Đột nhiên, một ý nghĩ độc ác loé lên trong đầu tôi!
Đúng vậy, nhất định hôm nay bố mày sẽ không tha cho thằng chó Cao Phong này!
Hôm nay chẳng những phải xé mày ra trút giận còn phải để mày mất hết thể diện, quá là hợp lý luôn!
Đêm nay bố mày cho mày lăn về như một hòn thép!
Không làm thì thôi mà đã làm thì phải cho ra ngô ra khoai, tôi lập tức trèo lên xe vận tải của mình lấy đồ đạc xuống, chưa đầy hai phút đã xả toàn bộ khí hơi trong bốn bánh xe của Cao Phong.
Xả hơi bánh xe của anh ta xong, tôi cũng không còn tức giận nữa.
Sau đó, tôi không lên nhà ngay mà nấp ở cái cây gần đó chờ xem tấu hài.
Không lâu sau, anh ta đi xuống lầu.
Tôi đoán anh ta sợ bắt gặp tôi về nhà nên đã không xảy ra chuyện gì với vợ tôi.
Kịch hay sắp diễn ra rồi!
Anh ta lên xe, khởi động xe chưa được bao lâu đã vội vàng xuống xe.
"Con mẹ đứa nào! Đứa chết dẫm nào xì hơi xe tao? Tao vụng trộm với người nhà mày chắc?"
Mắng loạn xong anh ta lại tỏ ra lo lắng.
Bởi vì anh ta gọi mấy cú điện thoại đều không có ai bắt máy, tức quá mà dậm chân bất lực tại chỗ.
Tôi cười đắc ý.
Nửa đêm nửa hôm, ai rảnh mà đến bơm xe cho mày hả?
"Hôm nay là cái ngày chó má gì vậy!"
Sau đó Cao Phong thôi không phát điên nữa, chỉ có thể hậm hực lên xe.
Rầm!
Cửa xe bị anh ta đóng lại một cách hung hăng, đủ để thấy anh ta tức giận thế nào!
Cảnh tượng tiếp theo có lẽ cả đời tôi đây là lần đầu tiên được chứng kiến.
Cao Phong khởi động chiếc xe bẹp dí không còn tí hơi nào lạch cạch loảng xoảng mà rời khỏi khu nhà tôi.
"Tuyệt vời luôn!" Tôi đi ra khỏi chỗ cây, nhìn theo dáng vẻ chật vật của chiếc xe của anh ta mà thấy bõ tức vô cùng, không nhịn được cảm thán một câu.
Trả thù kiểu này cũng hơi mất mặt cơ mà được cái vô cùng sảng khoái!
Hơn nữa đây mới chỉ là khởi đầu, tiếp theo đây Cao Phong còn phải chịu khổ dài dài!
...
Sau đó tôi vào nhà, còn sạc điện thoại giúp vợ tôi.
Thấy cô ấy ngủ say như chết, tôi bèn lấy vân tay cô ấy mở khóa điện thoại.
Tôi muốn xem bình thường cô ấy và Cao Phong tán gẫu với nhau những gì, cũng tốt cho việc thu thập bằng chứng của tôi.
Mở khóa điện thoại xong, tôi bèn mở wechat của cô ấy ra xem, thế nhưng lục lọi cả nửa ngày cũng không tìm thấy điểm gì bất thường, thậm chí còn không có lịch sử tin nhắn với Cao Phong.
"Đàn bà các người quả là có tính cảnh giác cao, chắc chắn là đã xoá lịch sử trò chuyện rồi..."
Không phát hiện được gì, tôi trầm ngâm buột miệng nói.
Ting ting!
Đúng lúc này, wechat của cô ấy có tin nhắn gửi đến.
Tôi liếc mắt thấy đó là một tin nhắn gửi bằng voicechat, cơ mà không phải do Cao Phong gửi mà là ba vợ tôi.
"Muộn thế này ba vợ còn gửi tin nhắn đến, có chuyện gì gấp sao?"
Tôi tò mò nghĩ nghĩ, không nhịn được mở voice chat của bố vợ lên nghe.
"Bảo bối ngủ rồi sao? Tối mai việc con đồng ý với ba nhất định không được quên đâu nhé."
Nghe được đoạn voice đó xong, da lưng tôi lập tức tê rần!
Bảo bối?
Ngủ rồi sao?
Đây là lời mà một người bố hơn sáu mươi tuổi nên nói với con gái sao?
Hơn nữa giọng nói này cũng không giống giọng của bố vợ tôi!
Nhưng mà rõ ràng ghi chú tên người này là ba mà?
Thật sự người bố này đã khiến đầu óc tôi loạn xì ngậu hết cả lên rồi.
Tôi hơi sững người, sau đó mở lại đoạn voice chat lên nghe lần nữa.
Không đúng!
Giọng nói này nghe rất quen!
Không phải Cao Phong mà là của một người bạn tôi quen biết, hơn nữa cách đây không lâu tôi còn nghe giọng của người này rồi!
Tôi lại nghe lại voice chat một lần nữa.
Tần Sở Thiên!
Không sai, đây chắc chắn là giọng nói của Tần Sở Thiên!
Chính là khách hàng cũ của tôi, từng là ông chủ cũ của tôi!
Có điều vài ngày trước lúc tôi đến tìm ông ta xin giúp đỡ, ông ta đã từ chối không thèm tiếp cơ mà...
Vợ tôi lại ghi chú ông ta trong điện thoại là ba, con mẹ nhà nó chứ...
Lúc này, tôi cảm thấy vô cùng giận dữ, giống như có thể đi giết người được luôn vậy!
Không còn nghi ngờ gì nữa, tôi đã bị cắm sừng, chắc chắn không phải một cái thôi đâu.
Lại còn gọi ông ta là ba cơ đấy...
Hôm nay chắc chắn tôi thức trắng đêm rồi.
Cao Phong còn chưa kịp rời khỏi thì lại xuất hiện thêm một thằng khốn Tần Sở Thiên, lại còn đều là khách hàng cũ của tôi chứ.
Rốt cuộc đây là thói đời khốn kiếp gì vậy?
Tần Sở Thiên sở hữu sản nghiệp vô cùng lớn, đã mở mấy chi nhánh công ty ở các thành phố khác, thực lực gấp mười lần Tập đoàn Cao Phong Thiên Khải.
Nghĩ đến đây, tôi bỗng cảm thấy trong lòng vỡ vụn.
Nhìn người đàn bò vẫn luôn cùng tôi đầu ấp tay gối đang ngủ đằng kia, đột nhiên tôi cảm thấy thật sợ hãi.
Rốt cuộc cô ấy lừa dối tôi bao nhiêu chuyện rồi?
Ba năm nay, trong khi tôi vất vả hằng ngày ở bên ngoài kéo hàng rồi giao hàng, cô ấy đã làm bao nhiêu chuyện mà tôi không hề biết?
Nói cách khác, ba năm trước đã bắt đầu những chuyện này rồi?
Tất cả bọn họ đều là khách hàng cũ của tôi...
Thậm chí tôi còn thoáng nghi ngờ việc công ty tôi bị phá sản, làm ăn không thuận lợi cũng là do bọn họ nhúng tay vào?
Ngay lập tức, tôi muốn bóp chết cô ấy, muốn cô ấy ngàn đời không thể đầu thai được nữa!
Thế nhưng lý trí lại bảo tôi không được làm vậy!
Suốt mấy ngày nay, tôi đã học được một đạo lý, đó chính là càng rơi vào hoàn cảnh bất ngờ lại càng phải hết sức bình tĩnh!
Giờ mà tôi bóp chết vợ mình thì chẳng phải thằng khốn Tần Sở Thiên sẽ sống nhởn nhơ ngang ngược ngoài kia sao?
Không được, nhất định tôi không thể để ông ta được dễ dàng như vậy!
Nghĩ thế tôi liền xoá cái voicechat kia đi rồi để điện thoại lại chỗ cũ, bên cạnh cái gối vợ tôi đang nằm ngủ.
...
Sáng sớm hôm sau, lúc vừa mới đưa vợ tôi đến công ty làm việc thì đột nhiên chuông điện thoại của tôi vang lên.
Tôi nhìn màn hình, hơi ngạc nhiên chút, bởi vì người gọi đến không phải ai khác mà chính là Tần Sở Thiên!