“Muốn tôi bày tỏ thái độ gì? Chẳng lẽ cậu sẽ không sợ tôi công bố đoạn video này ra bên ngoài sao?”
Tôi tiếp tục kìm nén ngọn lửa tức giận trong lòng mình, chất vấn Ngọc Kim Hương.
Thật ra, thời điểm xem đến phần sau của đoạn video này, tâm lý của tôi cũng muốn phá nói luôn cho xong!
Bởi vì ngay từ đầu tôi cho rằng Liễu Tâm Thuần đã từ chối Tần Sở Thiên, vì phối hợp với Tần Sở Thiên mà cô ta cũng đã đến mức giới hạn!
Kết quả là gì? Cô ta trong video đó, cuối cùng cũng trực tiếp nắm giữ quyền chủ động, thậm chí còn làm Tần Sở Thiên vừa nhìn đã cảm thấy giật mình.
Người phụ nữ như vậy, cho dù là trong phim cũng không thể diễn đến mức như vậy đâu!
Hôm nay đúng là làm tôi mở rộng tầm mắt!
Cô ta bị uy hiếp, bị đe dọa bởi người đàn ông trước mặt, cô ta có thể lựa chọn nhẫn nhục chịu đựng cũng được, nhưng ai ngờ cuối cùng cô ta vẫn giữ được thế chủ động!
Rốt cuộc đây là người như thế nào chứ!
Đúng lúc này, đột nhiên Ngọc Kim Hương mở miệng, từ trên cao nói xuống với tôi:
“Ngô Song, tôi sẽ nói thật với cậu.
Thật ra sau khi cậu cho tôi xem những tấm ảnh chụp lần trước, tôi cũng đã nói ra tất cả sự thât cho ba tôi và Tần Sở Thiên.
Ý của ba tôi là cũng không muốn can thiệp vào cuộc sống hôn nhân của tôi và Tần Sở Thiên, cho nên ông ấy cũng sẽ không vì chuyện như vậy mà chèn ép sự nghiệp của tôi.
Cho dù cậu công bố đoạn video này ra ngoài, tôi cũng sẽ không ly hôn với Tần Sở Thiên, anh ta sẽ tiếp tục làm tổng giám đốc của tập đoàn Ngân Hà, chẳng qua từ nay về sau, anh ta sẽ không cần sống dưới sự kiểm soát của tôi nữa.
Nhưng còn cậu, bởi vì cậu đã tiết lộ quyền riêng tư cá nhân của người khác nên đã lọt vào danh sách khởi tố của Tần Sở Thiên... vả lại cậu cũng sẽ không dám ngẩng đầu, bởi vì đến lúc đó mọi người sẽ đều biết, vợ của Ngô Song cậu đi ngủ cùng người đàn ông khác...”
Lời nói của cô ta bình tĩnh thong dong, trực tiếp khiến tôi sững sờ ngay tại chỗ.
Đương nhiên, không phải tôi bị câu nói uy hiếp cô ta dọa sợ mà là tôi bị thái độ gặp khó mà vẫn không sợ của cô ta làm cho ngạc nhiên!
Bởi vì tôi thật sự không nghĩ tới, ở trong tình huống như vậy, thế mà cô ta lại có thể bình tĩnh điều khiển cảm xúc của mình như vậy, lại còn vặn ngược lại tôi!
Thật kinh khủng...
Thấy tôi sững sờ đứng đó, không nói gì, Ngọc Kim Hương tiếp tục nói vài câu vô cùng thấm thía với tôi:
“Lần trước tôi đã nói với cậu, không cần tiếp tục truy cứu chuyện này nữa, cậu nên lấy sự nghiệp làm trọng đi. Không cần vì một người phụ nữ mà hủy hoại đi con đường danh vọng của bản thân...”
Sau khi cô ta nói xong, cô ta đưa điện thoại di động trả lại cho tôi, sau đó châm một cây thuốc lá, hít sâu một hơi, đi đến chỗ ban công.
“Chị cho rằng tôi như vậy là vì một người phụ nữ sao?”
Lúc này tôi cũng cất bước đi tới ban công, cau mày, tiếp tục giận dữ nói chuyện với Ngọc Kim Hương:
“Tôi như vậy vì sự tôn nghiêm của một người đàn ông!
Cho chị xem video này cũng không phải là tôi muốn phát tán video này ra ngoài!
Tôi cho chị xem video này là muốn cho chị biết, Tần Sở Thiên này độc ác uy hiếp vợ tôi như thế nào, tôi sẽ đi uy hiếp vợ của anh ta như thế!”
Sau khi nói xong, tôi đến gần cô ta, chuẩn bị dồn cô ta vào góc tường!
“Ha ha!” Nhưng mà, Ngọc Kim Hương cũng không bị tôi dọa cho sợ hãi một chút nào, cô ta cười hả hê, dùng vẻ mặt âm u nói với tôi:
“Các biện pháp an ninh của khách sạn này không bình thường đâu, chỉ cần tôi hét lên, nhân viên bảo vệ sẽ đến trong vòng mười giây! Đến lúc đó, cậu lo ăn cơm trong tù đi!”
Nói xong, đôi mắt của cô ta lạnh lùng, trực tiếp dập tắt tàn lửa trong tay.
“Ngô Song ơi là Ngô Song, cậu vẫn quá ngây thơ rồi, khó trách vợ của cậu lại chạy đi với người đàn ông khác... cậu đấy, không có phép tắc chút nào... Hôm nay, chỉ e là cho cậu mượn mười cái gan, cậu cũng không có khả năng đụng đến một sợi lông của tôi!”
Sau khi cô ta nói xong, cô ta dùng vẻ mặt khinh thường nhìn tôi. . Harry Potter fanfic
Cô ta đứng trên cao vô cùng kiêu ngạo, cho rằng tôi sẽ sợ hãi.
Nhưng sao tôi có thể ợ được? Tôi đến đây đã có sự chuẩn bị rồi!
“Quá ngây thơ! Không có phép tắc? Ngọc Kim Hương, chị thật sự cho rằng hôm nay tôi cũng chỉ vì cái video mà đến tìm chị sao?”
Đối diện với khuôn mặt khinh thường của Ngọc Kim Hương, tôi lạnh lùng mỉm cười:
“Tôi thừa nhận, tôi đã từng vô cùng ngay thơ, cũng không có quy củ gì. Nhưng đó là tôi của ngày xưa, hiện tại tôi sớm đã thay đổi rất nhiều rồi!”
Vừa nói, tôi vừa lấy một tập tài liệu ở bên trong túi ra ngoài.
“Chị thử xem kỹ xem, đây là cái gì!”
Vẻ mặt của tôi hờ hững ném tư liệu ra trước mặt Ngọc Kim Hương.
Cô ta ngạo mạn đã làm tôi mất đi kiên nhẫn, tôi cũng không muốn nói những điều nhàm chán với cô ta nữa.
Bộ tài liệu này tuyệt đối đủ để cho cô ta đầu hàng vô điều kiện!
“Đây là...”
Vốn là Ngọc Kim Hương vênh váo hung hăng, nhưng sau khi xem tài liệu này, lập tức toàn thân cô ta như yếu đi, vẻ hoảng loạn trong đôi mắt cô ta cũng hiện ra rõ ràng...
“Sao... sao có thể...”
Thân là một doanh nhân vô cùng khôn khéo, cô ta hiểu rất rõ rốt cuộc tập tài liệu này có ý nghĩa gì.
Cho nên, cô ta vô cùng luống cuống, đánh mất đi sự kiêu ngạo và lạnh lùng trước đó, không ngừng dùng run rẩy bám lấy tôi, lật xem tài liệu dài đến mấy chục trang...
Hơn nữa càng xem về phía sau, sắc mặt của cô ta càng tái nhợt…
“Tần Sở Thiên, anh... cái đồ phế vật này!”
Sau khi xem xong sở hữu tài liệu, cô ta nổi giận đến mức nghiến răng nghiến lợi!
Rất rõ ràng, cô ta không biết chuyện công ty của bản thân cô ta trốn thuế.
Suy cho cùng, cô ta cũng không phải loại người để ý đến tiền bạc, vốn dĩ cô ta kinh doanh tập đoàn Ngân Hà hoàn toàn chính là vì mặt mũi của gia tộc.
Sau khi sững sờ rất lâu, cô ta chậm rãi nâng hai tròng mắt lên, dùng giọng điệu vô cùng hoảng hốt nói với tôi: “Tại... tại sao cậu lại có tập tài liệu này?”
Lúc này cô ta đã mất đi sự lạnh lùng và kiêu ngạo lúc trước, trong mắt cũng không hề có cảm xúc gì.
“Chuyện này chị không cần phải để ý đến, chị chỉ cần hiểu rõ sau khi tôi nộp tập tài liệu này lên sẽ có hậu quả gì là được rồi. Ngọc Kim Hương, nếu như tôi nhớ không lầm, chị hẳn là chủ tịch kiểm soát mọi chuyện của tập đoàn Ngân Hà trên thực tế đúng không?” Tôi mỉm cười, vừa nói, vừa lạnh lùng lấy tập tài liệu trong tay cô ta ra.
Với gương mặt như thiên thần của cô ta, thật sự rất khó để không làm cho người khác rung động!
Hơn nữa khi nghĩ đến cảnh tượng Tần Sở Thiên vừa dụ dỗ vừa đe dọa vợ tôi, nghĩ đến dáng vẻ vừa rồi của cô ấy còn đang cao cao tại thượng, lửa giận trong lòng tôi tức khắc tăng lên!
Thù này tôi cần phải báo, hơn nữa là phải báo thù ngay bây giờ!
“Ngô Song... rốt cuộc cậu muốn làm gì?” Vẻ mặt Ngọc Kim Hương kinh sợ nhìn tôi, giọng điệu nói chuyện với tôi vô cùng run rẩy.
Thực hiển nhiên, cô ta biết cô ta không có cách nào gánh vác hậu quả nếu tôi nộp tài liệu này đi.
Dù sao đó cũng là mức án hơn mười năm tù đó!
“Tôi muốn làm gì, trong lòng bản thân chị còn không rõ sao? Tần Sở Thiên đối xử với vợ tôi như thế nào, tôi cũng phải dối xử như vậy với vợ của anh ta!” Giọng điệu của tôi trở nên sắc bén, trong mắt tôicũng lộ ánh mắt tức giận.
“Ngô Song, cậu muốn bao nhiêu tiền, tôi cũng có thể cho cậu!” Ngọc Kim Hương lui về phía sau, nói với tôi như vậy.
“Tiền? Ha ha, Ngọc Kim Hương, chị cũng quá coi thường tôi rồi đó?” Tôi cười khoái chí, sau đó chỉ vào căn phòng đang mở toang cửa, ra lệnh cho cô ta: “Khôn hồn thì đi đóng cửa lại đi.”
“Cậu...” Ngọc Kim Hương trừng mắt tôi, nhưng lại vì tức giận mà không dám nói gì.