Sáng sớm hôm sau, ánh mặt trời chói chang, băng tuyết trên đường phố đang tan, hiếm khi có được thời tiết tốt như vậy.
Sáng sớm, Cửu Hạo Nhiên và Cửu Phong đã chỉ huy đệ tử đưa hai cái rương lớn đến quán trà, đặt trên chỗ ngồi của họ.
Hai rương lớn này chính là tiền tài bảo vật mà nhà họ Cửu tích góp trong vài năm nay. Đúng như lời nói của Cửu Minh, vì để Cửu Thiên có thể vào học viện võ thuật, Cửu Hạo Nhiên không tiếc trả giá.
Vừa đặt đồ xuống cửa quán trà, lúc này cách đó không xa cửa lớn sương phòng của nhà họ Mục chợt mở ra, đập vào mắt chính là vẻ mặt tươi cười của lão quỷ nhà họ Mục, Mục Hải. Ánh mắt ông ta dừng ở trên hai rương lớn, Mục Hải cười nói: "Lão quỷ họ Cửu, ông đây là muốn làm gì? Đút lót cho người nào hả? Từ bao giờ mà nhà họ Cửu trở nên hèn mọn như thế."
Giọng nói của Cửu Hạo Nhiên lạnh lùng: "Lão quỷ họ Mục, trong lòng ông biết rõ, cần gì phải hỏi."
Mục Hải nói: "Đương nhiên tôi không biết. Có điều mấy thứ này của ông sợ là không đủ, ít đến đáng thương. Khẩu vị của đạo sư Kiến Tịnh rất lớn, rất lớn đó!"
Sau khi nói hai lần "rất lớn", Mục Hải cười ha ha đứng lên, trực tiếp đóng lại cửa phòng.
Sắc mặt Cửu Hạo Nhiên vô cùng khó coi, phất tay áo vào cửa, Cửu Phong bên cạnh hỏi ra tiếng: "Lão quỷ họ Mục kia có ý gì?"
Cửu Hạo Nhiên nói: "Còn có thể có ý tứ gì, đơn giản chính là cười nhạo chúng ta căn bản không có khả năng mua chuộc Nông Kiến Tịnh. Nếu ta không đoán sai trong lời nói bọn họ khẳng định là cho Nông Kiến Tịnh một vài chỗ tốt mà chúng ta không thể làm được."
Nhíu mi suy tư một lát, Cửu Hạo Nhiên nói tiếp: "Nếu ta đoán không sai thì tám phần là đan dược."
Nghe được hai chữ đan dược, sắc mặt Cửu Phong tức khắc thay đổi. Quả thật nhà họ Cửu bọn họ không có khả năng cho đan dược được.
"Nhà họ Mục ở không cũng có thể lấy đan dược cho đi tặng người, liệu có phải gia tộc bọn họ luyện khí sĩ không?"
Cửu Hạo Nhiên lắc đầu nói: "Cái này tạm thời không biết, sau này rồi lại điều tra. Cửu Vinh, con vẫn nên tiếp xúc với Nông Kiến Tịnh kia một chút, để lộ một ít tin tức chúng ta muốn tặng cho ông ta đồ vật tốt này nọ. Chỉ cần Ông ta lộ ra một chút dáng vẻ cảm thấy hứng thú thì lập tức dẫn ông ta tới nói chuyện, chỉ cần có thể để Cửu Thiên vào học viện võ thuật thì phải trả giá nhiều một chút cũng không sao cả."
Cửu Vinh gật đầu nói: "Con hiểu rồi."
Cửu Minh vẫn đứng nghe, không nhịn được âm thầm cắn răng.
Trong lòng có ghen tị, có phẫn nộ các loại cảm xúc tràn ngập, không phải Cửu Thiên nói không để nhà họ Cửu phải hy sinh cái gì sao? Hiện tại người ở đâu rồi?
Một bên khác, Mục Hải cười vui vẻ.
"Ha ha, lão quỷ họ Cửu kia còn tưởng rằng chính mình có thể mua chuộc được Nông Kiến Tịnh. Thật sự là ngu xuẩn, người ta đường đường là đạo sư của học viện võ thuật, chẳng lẽ còn thiếu tiền tài như vậy. Cho dù ông ta có đưa cả liệt hỏa kim quyết của nhà họ Cửu ra thì chỉ sợ Nông Kiến Tịnh cũng sẽ không nhìn thêm vài lần nữa."
Mục Long bên cạnh đi theo cười nói: "Không bằng chúng ta mưu tính để đạo sư Kiến Tịnh cướp lấy toàn bộ tài sản của nhà họ Cửu, dù sao để chắc chắn, ông ta sẽ nguyện ý tặng thôi. Chẳng lẽ nhà họ Cửu còn có thể chạy đến học viện võ thuật đi theo Nông Kiến Tịnh tính sổ?"
Mục Hải cười nói: "Đó cũng là một chủ ý không tồi. Cậu có thể chờ báo cho đạo sư Kiến Tịnh một chút. Đúng rồi hai ngày nay Triệu Thường luyện khí sĩ như thế nào rồi, lần này ít nhiều cũng nhờ hắn ta."
Mục Long nói: "Đang ở trong nhà ngủ."
Mục Hải nói: "Bảo Mục Kiếm Đình đi dạo cùng hắn ta, người ta đồng ý giúp đỡ, chúng ta cũng không thể tiếp đón không chu đáo."
Mục Long nói: "Bây giờ hắn ta xưng anh gọi em với Mục Kiếm Đình, quan hệ rất tốt. Tối hôm qua còn đi Bách Phượng Lâu cùng nhau, hai người vui đùa rất vui vẻ."
Mục Hải cười nói: "Vậy là tốt rồi, Triệu Thường này tiền đồ vô lượng, có hắn ta hỗ trợ, cảnh giới của Kiếm Đình cũng có thể tăng lên nhanh hơn. Chúng ta nhất định phải tạo quan hệ thân thiết. Nếu hắn ta đến nhà họ Mục thì nhờ hắn ta giúp luyện một lò dược, cũng giúp cho thực lực của các đệ tử khác tăng lên."
Mục Long gật đầu nói: "Tôi trở về sẽ nói một tiếng với Kiếm Đình, hắn ta ra mặt, có lẽ người anh em Triệu Thường sẽ giúp đỡ."
Mục Hải tươi cười đầy mặt, có quan hệ thân thiết cùng với một vị luyện khí sĩ chính là có lợi ích như vậy.
Phía dưới, nhóm quần chúng bình thường của thành phố Long Cửu còn đang nhiệt tình không ngừng thử nghiệm, thỉnh thoảng trên mặc thạch sẽ sáng lên hào quang, hiện ra tu vi cấp bậc.
Nông Kiến Tịnh lẳng lặng ở bên nhìn, con ngươi híp lại suy nghĩ thoáng có chút thất thần.
Trong ngực còn để bình dược mà nhà họ Mục cho ông ta, trong lòng ông ta cảm thấy vô cùng đắc ý. Làm chuyện này còn có thể được một lọ đan dược, đáng giá.
Không phải chỉ là làm cản trở một gã trẻ tuổi tên là Cửu Thiên tiến vào học viện thôi sao? Này quả thực dễ như trở bàn tay.
Ông ta hy vọng cái tên Cửu Thiên kia đến đây sớm hơn, làm xong chuyện sớm, đan dược cũng có thể ăn thoải mái.
Đúng lúc này, đám người vốn đang tranh cãi ầm ĩ chợt im lặng, ánh mắt mọi người không hẹn mà cùng nhìn lại về phía sau.
"Cửu Thiên đến đây, Cửu Thiên đến đây."
Một tiếng quát to ở trong đám người vang lên, nhất thời đám người đều rộ lên các loại tiếng hoan hô.
Tất cả ánh mắt đều từ từ tụ lại trên người của Cửu Thiên.
Trên quán trà, Cửu Hạo Nhiên kinh ngạc đến mức trực tiếp đứng dậy.
Sao Cửu Thiên lại đến đây!