CHƯƠNG 708
Tiếng nổ mạnh đã khiến gần phân nửa dân số thành Đông Hoa nghe thấy rõ ràng.
Vô số người đang ngủ say cũng như các đại quan đang tìm hoan mua vui đều phải thò đầu ra ngoài cửa sổ, mọi người nhìn về hướng phát ra tiếng nổ mạnh kia.
Trong hẻm nhỏ, ánh sáng bảy màu biến mất.
Tất cả những gì còn sót lại là con hẻm lộn xộn và hai người đang đứng đối mặt với nhau.
Một giọt máu tươi tuôn ra khỏi khóe miệng của Cửu Thiên, Cửu Thiên nhẹ nhàng dùng tay lau sạch nó.
Chiếc mặt nạ sắt dùng để che mặt cùng với quần áo cũng đã biến mất.
Vũ Thái Uy nhìn vào gương mặt của Cửu Thiên, trong mắt tràn đầy sự hung ác như sắp phun trào.
“Cửu Thiên, hóa ra là cậu!”
Vũ Thái Uy gần như muốn nghiền nát răng của mình.
Ông ta liều mạng muốn di chuyển, nhưng thân thể co quắp, thậm chí cũng không thể nhấc nổi cánh tay lên được.
Cửu Thiên lẳng lặng nhìn lời nguyền Băng Lam Sắc đang bao phủ Vũ Thái Uy.
Những lời nguyền này chưa được giải trừ tận gốc nên đã trở thành bùa đòi mạng của Vũ Thái Uy
Cả khuôn mặt đều co quắp, co giật kịch liệt. Vũ Thái Uy giống như đang chịu đựng nỗi đau khổ cực kỳ lớn.
Cửu Thiên biết đó là cái gì, chất độc ăn vào tim cũng đã bùng phát rồi.
Đồng thời trong cơn thống khổ kia, ngay cả một võ giả đã tu luyện quanh năm như Vũ Thái Uy cũng có thể chịu đựng được.
Từ điểm này mà nói, Vũ Thái Uy rất xứng đáng với danh hiệu võ giả Địa Canh cảnh.
Cửu Thiên gật đầu nói: “Đúng vậy, là tôi.”
Vũ Thái Uy nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi thật sự hối hận vì trước kia không giết chết cậu. Lần đầu tiên thấy cậu, đáng lẽ tôi nên giết chết anh cậu.
Cửu Thiên bình tĩnh nói: “Đúng vậy. Ông nên giết chết tôi. Nhưng ở thế giới này chính là như vậy, ông không giết tôi, vậy thì đến lượt tôi giết ông. Vũ Thái Uy, ông không cần phải suy nghĩ đến việc để lại ký hiệu. Ở trước mặt một luyện khí sĩ, dùng những thủ đoạn nhỏ này, ông còn kém xa lắm!”
Vừa nói, Cửu Thiên vừa dùng một tay nhéo vào cánh tay trái của Vũ Thái Uy.
Hơi dùng sức, Cửu Thiên nhéo cánh tay trái cứng ngắc của Vũ Thái Uy, vừa rồi hắn ta còn muốn dùng ngón tay trái duy nhất có thể cử động để cách không khắc tên Cửu Thiên.
Sắc mặt của Vũ Thái Uy đã tràn đầy sự tuyệt vọng.
“Cửu Thiên, cậu cho rằng cậu giết tôi thì sẽ có thể diệt trừ được Vũ gia sao? Nói cho cậu biết, không thể nào!”
Cửu Thiên ngẩng đầu nhìn Vũ Thái Uy, tiếp tục nói: “Ông muốn nói, Vũ gia của các người còn có một Vũ Hành phải không? Yên tâm, tôi không hề sợ ông ta. Ông đã có thể lên đường, Vũ Thái Uy!”
Nói xong, Cửu Thiên dùng một chưởng vỗ vào đầu Vũ Thái Uy.
Canh khí mạnh mẽ lao vào trong cơ thể Vũ Thái Uy, Vũ Thái Uy lập tức ngã xuống đất.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!