Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên

 

CHƯƠNG 712 

Ngay vào lúc Cửu Thiên sắp rời khỏi phủ Châu Mục thì lại nhìn thấy một người đang ở phía đối diện. 

“Cậu Cửu Thiên!” 

Nhìn kỹ lại, hóa ra là Ngọc Tiếu Nhi. 

Cửu Thiên dừng bước, vẻ mặt kỳ quái nói: “Cô Tiếu Nhi. Đã lâu không gặp!” 

Ngọc Tiếu Nhi quan sát Cửu Thiên vài lần rồi nói: “Phải, Cậu Cửu Thiên, anh nhìn rất khỏe mạnh, không giống như sinh bệnh. 

Cửu Thiên mở miệng, thật lâu sau mới đáp lại: “À, tôi vừa mới khỏi hẳn. 

Ngọc Tiếu Nhi tiến lên một bước, khuôn mặt cách rất gần, rất gần! 

“Thật không? Tôi còn tưởng rằng bệnh của anh sẽ không bao giờ thuyên giảm” 

Cửu Thiên thở dài một hơi và nói: “Cô Tiếu Nhi, tôi xin lỗi” 

Ngọc Tiếu Nhi nói: “Anh không cần phải nói xin lỗi. Tôi đã nghe qua chuyện anh có mối quan hệ khá tốt với Vũ Hoàng Yến. Đương nhiên anh sẽ không thích một cô gái không xinh đẹp như tôi. Ngay cả khi anh đã chiến thắng trong cuộc tỷ võ chiêu thân, cho dù chú của tôi cũng đã bằng lòng gả tôi cho anh. 

Cửu Thiên cau mày nói: “Tôi và Vũ Hoàng Yến? Cô đã nghe ai nói?” 

Ngọc Tiếu Nhi nói: “Cậu Cửu Thiên, Cửu Tuần Tra. Chẳng lẽ anh lại muốn phủ nhận sao? Tôi đã tra rõ ràng. Bao gồm việc đêm đó anh đã ở cạnh cô ta vui vẻ thế nào.” 

Sắc mặt Cửu Thiên trở nên lạnh lùng. 

“Cô đã sắp xếp người vào trong Cửu gia của tôi sao?” 

Ngọc Tiếu Nhi hơi sửng sốt, ấp úng nói: “Không... không phải, tôi không sắp xếp ai, là ... là... 

Cửu Thiên nhìn chằm chằm khuôn mặt của Ngọc Tiếu Nhi, gắn từng chữ một: “Cô Ngọc Tiếu Nhi. Tôi ở với ai là chuyện của tôi. Tôi không cần báo cáo với cô, cũng không cần 

cô phải người theo dõi tôi, càng không cần cô sắp xếp người vào trong Cửu gia của tôi. Thật xin lỗi, tôi còn có việc, xin cáo từ trước!” 

Ngọc Tiếu Nhi sững sờ nhìn Cửu Thiên rời đi, không biết tại sao hốc mắt lại trở nên ươn ướt. 

Cửu Thiên rời khỏi phủ Châu Mục và bước lên xe ngựa. 

Vừa lên xe, Cửu Thiên đã thấy Hàn Liên sư huynh đang triền miên cùng Diệu Lam cô nương. 

Hai người vội vàng chỉnh trang lại quần áo. 

Hàn Liên sư huynh cười nói: “Cửu Thiên sư đệ, sao đệ trở về nhanh như vậy?” 

Cửu Thiên giả vờ như chưa từng thấy gì, chỉ lắc đầu nói: Về nhà!” 

Phu xe vung roi lên, bánh xe lăn nhanh về phía trước. 

Cùng lúc đó, cách xa ngàn ngọn núi, trong di tích cổ kính xa xa cuối chân trời, một ông lão ăn mặc rách rưới mở mắt ra. 

Với khuôn mặt tiều tụy, thân hình gầy gò, thoạt nhìn ông lão giống như một cái xác chết khô vừa sống lại. 

Một giọt máu tươi đột nhiên nhỏ xuống từ lòng bàn tay của ông lão và rơi trên mặt đất, tạo thành một vũng máu. 

Trong màn sương mù mênh mông, ông lão nhìn thấy một ảo ảnh, mặt đất bằng đá đen, phòng khách trống trải cùng với một bảo tháp được bao quanh bởi một con rồng đang bay. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Top Truyện Hay
Nhấn Mở Bình Luận