Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên

 

CHƯƠNG 717 

Theo tu vi tăng lên, hắn càng ngày càng thêm hiểu Thiên Địa Chi Lực, phân tích kỹ thuật càng ngày càng sắc bén. Bây giờ hắn đã vào nghề đối với linh đan bình thường rồi. 

Ít nhất linh đan không cao hơn tu vi của hắn, hắn đều có thể luyện chế ra được. Duy nhất muốn tăng lên, chính là xác xuất thành công. 

“Sư đệ Cửu Thiên, cả ngày ăn đan dược của đệ. Ta cảm thấy tu vi của mình càng ngày càng tăng lên nhanh chóng, nếu như sau này không có đan dược của đệ ăn. Ta nhất định sẽ buồn chết. Tu vị của đệ bây giờ thế nào?” 

Sư huynh Hàn Liên cành cạch gặm đan dược nói. 

Cửu Thiên trả lời: “Nguyên Canh cấp hai. 

Sư huynh Hàn Liên hơi sửng sốt một chút, rồi sau đó há to mồm nói: “Nguyên Canh cấp hai? Đệ tiến giai đến Nguyên Canh cấp hai lúc nào?” 

Cửu Thiên nghĩ nghĩ rồi đáp: “Cũng nhiều ngày rồi. Dù sao thì luyện rồi luyện rồi đột phá” 

Sắc mặt sư huynh Hàn Liên trở nên vô cùng quái dị, qua một lúc, sư huynh Hàn Liên nói: “Nếu đệ không phải là sư đệ ta, ta nhất định sẽ ghen ghét chết mất. Mẹ nó chứ, ta đây liều sống liều chết, thêm kích phát Huyết Mạch Chi Lực, tu vi mới không kém đệ quá nhiều. Đệ đây luyện rồi luyện rồi đột phá, những lời này, nếu để người khác nghe thấy, bọn họ nhất định sẽ vì xấu hổ mà tự tử tại chỗ” 

Cửu Thiên khẽ cười ha ha. 

Hắn cũng không thể nói với sư huynh Hàn Liên, hắn là dựa vào đan dược của luyện khí sĩ mà đột phá. 

Không thể không nói, đan phương vô thượng diệu đan của luyện khí sĩ Vô Lương, quả thật là một đan phương vô cùng không qua loa. 

Luyện chế ra được đan dược, không chỉ có thể tăng thực lực, còn có thể tăng mạnh ngũ giác của con người trên phạm vi lớn. 

Bao gồm khứu giác, thị giác, thính giác, vị giác, còn có xúc giác. 

Cửu Thiên cũng cảm tháy bản thân mình nhạy cảm hơn trước nhiều. 

Sư huynh Hàn Liên thì nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Cửu Thiên, âm thầm nói: “Sư đệ Cửu Thiên nếu là con cháu nhà họ Hàn mình, chỉ sợ người cha khốn khiếp kia của ta sẽ trực tiếp dẫn đệ ấy lên Võ Cảnh Sơn đi? 

Đang thầm nói, Cửu Thiên giống như phát hiện gì đó, lông mày nhíu lại: “Đằng trước có người. 

Sư huynh Hàn Liên cũng tập trung nhìn lại, một lúc lâu, cuồi tầm mắt mới xuất hiện điểm đen. 

“Sư đệ Cửu Thiên, ánh mắt của để là mọc thế nào vậy, cái này cũng thấy được. 

Trước khen thị lực của Cửu Thiên một chút, rồi sau đó sư huynh Hàn Liên nói: “Xem ra hình như cũng là người đi đường. Không phải nói, trên Núi Vũ Hóa này có chợ Đan Đỉnh sao? Chắc là đều đến tham gia cái này. 

Cửu Thiên gật đầu nói: “Ừ. Vậy thì cố gắng không phải tiếp xúc. Sư huynh Hàn Liên, đừng gây phiền phức, mục đích chủ yếu của chúng ta, vẫn là trước đến thành phố Vân Hải, tìm được mấy người Linh Bối, sư huynh. 

Sư huynh Hàn Liên vỗ ngực nói: “Ta là người dây phiền phức sao? Ha ha, Già Thiên Tước của bọn họ không được nha, nhỏ như vậy, ngay cả chỗ ở cũng không có 

Sư huynh Hàn Liên chống nạnh nở nụ cười. 

Cửu Thiên nhướng mày, tỏ vẻ muốn sư huynh Hàn Liên không chọc vào phiền phức, quả thật là không thể nào. 

Tốc độ Già Thiên Tước của Cửu Thiên rất nhanh, không bao lâu, cũng đã đến gần. 

Không chỉ một con Già Thiên Tước, mắt thường có thể thấy được, trọn vẹn mấy chục con Già Thiên Tước xếp thành đội hình, như là mây đen bao phủ lấy không trung, thành chữ Nhất bay đi. 

Trên mỗi con đều có hai người, đều mặc trường sam màu xanh. 

“Xem ra là người của môn phái nào đó. Thật chỉnh tề. Sư đệ Cửu Thiên, đệ nhìn cô gái mặc đồ đỏ cầm đóa hoa màu hồng ở giữa kia, có phải là thủ lĩnh của bọn họ hay không" 

Sư huynh Hàn Liên chỉ vào con Già Thiên Tước ở giữa nhất nói. 

Cửu Thiên dõi mắt nhìn ra xa, nhìn thoáng qua, chợt sắc mặt trở nên lạ lùng. 

“Ừ, hẳn là thủ lĩnh của bọn họ. Nhưng mà, chỉ sợ đây không phải là nữ.” 

“Cái gì?” 

Giọng của sư huynh Hàn Liên bỗng cất cao. Lúc này, những người này cũng phát hiện Cửu Thiên đằng sau bay đến. 

Xoay người lại, một đám người nhìn về phía Cửu Thiên và Hàn Liên. 

Lúc “Cô gái” áo đỏ quay đầu lại, sư huynh Hàn Liên liền ôm lấy hai mắt mình. 

“A, mắt của ta! Trời ạ, sao phải để ta thấy những cái này. Tổ tiên ơi, thứ này có phải bị bệnh hay không. Không đúng, hắn ta nhất định có bệnh” 

Sắc mặt của Cửu Thiên cũng trở nên quái dị, quả nhiên, hắn không nhìn sai. 

Người này chính là nam, râu và hầu kết rõ ràng, còn có một khuôn mặt vuông vức. 

Cao giọng, hán tử áo đỏ gào lên: “Người đến là ai?” 

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Top Truyện Hay
Nhấn Mở Bình Luận