CHƯƠNG 736
Nói xong, Phong Tướng Quân đứng dậy nói với thị vệ bên cạnh: “Đi gọi Thạch Chính, Vương Kiệt, Tưởng Trọng tới”
Thị vệ lớn giọng đáp lại, rảo bước rời đi.
Hai tên thị vệ nghe vậy thì mặt mày mừng rỡ, ba vị này đều là cao thủ Nguyên Canh cảnh nổi danh.
Có ba người này, nhất định có thể giúp Trấn Thủ đại nhân bắt được hai tên cướp đó!
Phong Tướng Quân chỉnh trang lại, sau đó đi ra khỏi phòng.
Nụ cười trên mặt rất sâu, ông ta lẩm bẩm: “Thành phố Vân Hải, ừm ừm, rất lâu không tới. Tổng lão quỷ này tốt nhất chuẩn bị ít đồ tốt cho ta. Dạ dày của ta không nhỏ.”
Cùng lúc đó, trong thành phố Vân Hải.
Cửu Thiên và Hàn Liên lại quay lại căn phòng nhỏ cũ kỹ của Linh Bối.
Để Linh Bối xuống, Cửu Thiên trước tiên đút mấy viên đan dược cho Linh Bối, không lâu sau, Linh Bối hồi tỉnh lại.
Hàn Liên sư huynh giống như ném rác, ném hai tên trên người trúng tên xuống đất, nhíu mày nói: “Bị bắn thành như này cũng không biết chết chưa.
Cửu Thiên ném cho Hàn Liên hai viên đan dược, nói: “Cho bọn họ sử dụng, chỉ cần còn hơi thở thì có thể sống. Những mũi tên này hình như không bắn vào vị trí trí mạng”
Hàn Liên nhận lấy đan dược, thăm dò mũi.
“Còn, chưa chết. Suy cho cùng là người có thực lực, cho dù đã ngất, da cũng dày hơn người bình thường. Vận may không tồi, tim và đầu cũng không trúng, lưng bị cắm giống như nhím”
Khẽ lẩm bẩm, Hàn Liên đút đan dược cho hai người, sau đó ném ở đó không quan tâm nữa.
Linh Bối hoạt động chân, cảm thấy cơ thể của mình đang khôi phục, cười nói: “Cửu Thiên, đan dược của anh thật hữu dụng. so với đan dược mà em từng dùng tốt hơn nhiều”
Hàn Liên tiếp lời: “Đó là đương nhiên rồi. Những đan dược này đều là đồ tốt do tiên khí sư luyện ra”
Cửu Thiên cười ha ha, không đáp lại. Đồ của Thập Phương tiên khí sư, hắn đều để ở trong phủ đệ, còn chưa đi lấy. Đợi hôm nào đan dược của hắn không đủ dùng thì sẽ đi vơ vét, với thực lực hiện nay của hắn, tin rằng có thể phá được không ít cấm chế.
Linh Bối nghe thấy ba chữ tiên khí sư thì hai mắt phát sáng. Cô thật sự không biết đồ Cửu Thiên cho cô lại là đồ quý giá như thế.
Thấy ánh mắt cảm kích của Linh Bối, Cửu Thiên lảng chủ đề, nói: “Linh Bối, có thể nói cho bọn anh rốt cuộc xảy ra chuyện gì không? Còn nữa, đám sư huynh đang ở đâu?”
“Sư huynh gì?”
Linh Bối hỏi.
Cửu Thiên nhíu mày nói: “Sư huynh của anh đó, đám người đại sư huynh Vô Song.
Linh Bối lắc đầu nói: “Sau khi quay về thành phố Vân Hải chưa từng gặp. Các anh không phải nhận được thư của bọn họ chứ, đó là giả.
Cửu Thiên há miệng, vội vàng lấy thư ra.
“Giả sao?”
Hàn Liên cũng không dám tin.
Linh Bối nhận lấy thư rồi nhìn hai lần, nói: “Là giả. Sau khi em bị bắt thì nghe tên này nói. Bọn họ muốn viết thư lừa các anh tới, hình như còn là chủ ý của tên khốn nào đó cho. Nói cái gì mà ở trong thành phố Đông Hoa, không dễ đối phó. Cửu Thiên, anh tới thành phố Đông Hoa rồi sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!