Chương 492
Bạch Thảo Phương thẳng thắn nói: “Tôi đã nói với anh rồi đấy, sở dĩ Đường Bảo Khiết chuẩn bị bức tranh này là vì ông cụ Đường rất thích tác phẩm của đại sư Đạp Tuyết, ngày mai là lễ thượng thọ của ông cụ Đường!”
Cô ta còn có một câu không nói, nếu Triệu Nam Thiên biết nhà họ Đường ở Đông Châu đại diện cho cái gì, mà ông cụ Đường có địa vị như thế nào ở nhà họ Đường thì chắc anh sẽ biết mọi chuyện có nghiêm trọng như vậy hay không.
Triệu Nam Thiên bỗng nhiên đoán được gì đó: “Tổ trưởng Bạch Thảo Phương đã nói như vậy hẳn là đã nghĩ ra kế sách gì đó để ứng phó rồi nhỉ?”
Bạch Thảo Phương gật đầu: “Tôi có thể thay anh giao bức tranh chữ này cho Đường Bảo Khiết, có điều anh phải đồng ý với tôi, tuyệt đối giữ bí mật chuyện này!”
Triệu Nam Thiên sửng sốt: “Cô trả thay tôi?”
“Đúng vậy, vừa hay trong nhà tôi có treo một bức tranh của đại sư Đạp Tuyết, vừa rồi tôi đã gọi điện thoại về nhà, bảo người nhà lập tức chuyển phát nhanh tới cho tôi rồi.”
Nói rồi, Bạch Thảo Phương lại nhìn đồng hồ: “Bởi vì Hoàng Kinh cách đây khá xa, cho nên nhanh nhất cũng phải sáng mai mới tới, lát nữa anh giải thích với Đường Bảo Khiết một chút, nói là sáng mai sẽ đưa cho cô ấy!”
Trong lòng Triệu Nam Thiên bỗng cảm thấy ấm áp, đột nhiên anh phát hiện ra Bạch Thảo Phương rất lương thiện, so với Đường Bảo Khiết điêu ngoa chua chát kia thì đúng là hai thái cực!
Triệu Nam Thiên thu hồi ánh mắt, bình tĩnh nói: “Tổ trưởng Bạch Thảo Phương, cảm ơn cô, ý tốt của cô tôi xin nhận.”
Bạch Thảo Phương nhẹ nhàng nói: Anh không cần phải có gánh nặng tâm lý gì đâu, cũng không cần anh phải trả, càng không cần phải cảm thấy mắc nợ tôi, khi đó là tôi bảo anh tham gia nhóm, cho nên hôm nay chuyện anh thành ra thế này với Đường Bảo Khiết, tôi cũng phải chịu một phần trách nhiệm.
Triệu Nam Thiên rất khen ngợi cá tính của cô ta, người khác thấy phiền toái đều tránh đi, cô gái này thì tốt rồi, không ngờ lại nhận phiền phức về người mình.
Có điều chuyện này, anh cũng thật sự không muốn ảnh hưởng đến người khác, vì thế khéo léo từ chối: “Thật sự không cần đâu, họa là do tôi gây ra, dù sao thì cũng phải làm rõ ràng với trưởng phòng Đường Bảo Khiết, sau này cô ta cũng sẽ không tìm tôi gây phiền phức.”
Bạch Thảo Phương tràn đầy hiếu kỳ hỏi: “Anh muốn làm rõ ràng thế nào, anh thật sự có cách tìm được tác phẩm của đại sư Đạp Tuyết sao?”
Triệu Nam Thiên không nói gì mà chỉ lễ phép cười.
Lúc này Bạch Thảo Phương mới biết, cô ta hỏi hơi nhiều rồi. thấy Triệu Nam Thiên kiên quyết không muốn nói, cô ta cũng không hỏi thêm nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!