Trở về công ty, bận bịu đến chạng vạng tối.
Cố Cửu Tư giơ tay lên kéo cà vạt, mắt lạnh lùng nhìn về phía trợ lý: "Việc kêu cậu tra, đã tra được chưa?”
Trợ lý nói: 'Cố tổng, Trầm Hoài không có nhũ danh, người nhà đều gọi là Trâm Hoài, hoặc là Tiểu Hoài."
Lãnh ý đáy mắt Cố Cửu Tư phai nhạt chút, tựa hồ cũng nằm trong dự liệu. A Nghiêu là người đàn ông Tô Ngọc Như
chôn sâu trong tim, trước khi ly hôn cô sẽ không hẹn hò cùng với hắn ta.
Mặc dù tuổi cô không lớn lắm, nhưng làm việc luôn luôn có chừng mực. Cố Cửu Tư đẩy ghế, đứng lên, một tay cài khuy âu phục, nói: "Tiệc xã giao cùng Hoắc tổng tối nay đổi người khác đi, tôi còn có việc."
"Vâng, Cố tổng."
Trợ lý giúp anh thu thập văn kiện trên bàn. Rời đi khỏi cao ốc Cố thị, Cố Cửu Tư lái xe tới đến phố đồ cổ.
Hoàng hôn đã buông xuống, sắc trời dần tối. Hắn ngồi ở trong xe, gọi điện thoại cho Tô Ngọc Như: "Tôi ở ngoài tiệm của em, ra đây đi."
Trong điện thoại truyền tới giọng nói kinh ngạc của Tô Ngọc Như: "Chúng tôi ăn cơm bên ngoài rồi."
"Có ai?"
"Tất cả đồng nghiệp trong tiệm."
"Trầm Hoài cũng ở đó?"
"Ừ, anh ấy là chủ tiệm của chúng tôi."
Nghĩ đến buổi trưa hai người cùng nhau cười cười nói nói, Cố Cửu Tư có chút không vui, giọng nói lại vẫn không nửa điểm gợn sóng, "Ăn xong gọi cho tôi, tôi đi đón em."
"Cảm ơn"
Giọng cô hời hợt, giống như là cố ý đặt khoảng cách với anh.
Cố Cửu Tư nghe có chút không thoải mái, tay cầm điện thoại hơi xiết chặt. Bấm điện thoại, anh tìm số của Tiêu Dật gọi đi: "Đi uống rượu."
"Anh à, lúc này mới mấy giờ mà đã uống rượu hả?"
Giọng nói Tiêu Dật lười biếng, tựa hồ còn chưa dậy. Giọng nói Cố Cửu Tư lưu loát: "Mang con dấu và hợp đồng bán đất tới, trong vòng nửa giờ đến Kim Túy, quá hạn không chờ."
Tiêu Dật nghe vậy hết buồn ngủ: "Được rồi! Anh đợi chút, lập tức đến!"
Nửa giờ sau, tại Kim Túy. Trong phòng có khoảng 5 người bận rộn ký hợp đồng, làm thủ tục, chuyển tiền.
Làm xong, tất cả mọi người đều đi ra, chỉ còn lại Cố Cửu Tư và Tiêu Dật.
Người đàn ông tuấn tú có chút không đứng đắn khoác tay lên ghế dựa, cặp mắt đào hoa quan sát Cố Cửu Tư: "Tâm trạng không tốt?"
Cố Cửu Tư uống rượu, hời hợt: "Không."
Những ngón tay cầm ly rượu thon dài, trông rất đẹp. "Thôi đi, bình thường đâu có gọi em ra uống rượu, còn không cái gì? Người khác tâm trạng không tốt thì ra ngoài tìm đàn bà mua vui, anh thì ngược lại, trực tiếp mua đất, ký hợp đồng.
Lần sau tâm trạng không tốt còn nhớ tìm em, trong tay lão gia tử nhà em còn vài miếng đất tốt."
Tiêu Dật nhạo báng."Bớt nghĩ tôi là người tiêu tiền như rác. Cái hợp đồng này vốn đã định ký, chẳng qua ký trước một tuần."
Cố Cửu Tư buông ly rượu xuống.Tiêu Dật cầm chai rượu trắng lên, rót thêm rượu cho anh: "Nghe nói Sở Tỏa Tỏa về nước, hai người gần đây rất thân?"
Mắt Cố Cửu Tư nhìn hắn: "Muốn nói cái gì cứ nói thẳng."
"Tô Ngọc Như là cô gái tốt, đừng phụ lòng cô ấy."
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!