Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo - Hoắc Tư Tước

Dì của cô ta quả nhiên đã đúng!

"Không, không cần, em đã đặt được rồi. Nhưng... nếu anh có thời gian, lúc đó có thể đưa em ra sân bay không?”

Cố Hạ vẫn không chống đỡ được cám dỗ, đề nghị người đàn ông này đưa mình ra sân bay.

Lông mày Hoắc Tư Tước hơi nhíu lại.

Nhưng sau khi hắn nhìn đồng hồ đeo tay vẫn đồng ý với cô ta: "Được, xong việc tôi đến đón cô.”

“Ừừ”

Người phụ nữ này cuối cùng đã mãn nguyện.

Đối với đàn ông, Cố Thanh Liên quả thật nói rất đúng. Thật ra giống như thả diều, nếu cô ta túm quá chặt sẽ chỉ làm cho hắn không thở nổi, cần phải để hắn có chút không gian.

Nếu Cố Hạ muốn trói hẳn trong tay.

Cô ta nhất định phải học cách thả lỏng, chỉ có như vậy hẳn mới có thể vĩnh viễn thuộc về cô ta.

Ôn Hủ Hủ đã đến gặp Kiều Thời Khiêm trong một quán cà phê ở trung tâm thành phố.

“Thời Khiêm, thật ngại quá, gọi cho anh vào thời giạn này không làm chậm trễ công việc của anh chứ?”

Sau khi Ôn Hủ Hủ bắt taxi đến, nhìn thấy vị trí gần cửa sổ trong quán cà phê đã có một người đàn ông đeo kính gọng vàng khí chất nho nhã đang chờ.

Nhất thời, cô có chút xấu hổ.

Người này đương nhiên là Kiều Thời Khiêm.

“Không có, giờ này cũng là thời gian anh nghỉ trưa ”

Kiều Thời Khiêm điềm tỉnh đánh giá người phụ nữ này.

Có thể là cô lo lắng anh ta có thẻ nhìn ra cô vừa xuất viện, cho nên có trang điểm một chút, cô dùng một chút má

hồng trên khuôn mặt thanh tú trằng nõn, tô thêm chút son môi. Thoạt nhìn sắc mặt cô có chút sức sống hơn.

"Ừ, vậy thì tốt."

Trên trán Ôn Hủ Hủ lấm tấm mồ hôi cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Ngồi xuống chiếc ghế phía đối diện, cô đang định gọi nhân viên phục vụ tới.

Lúc này, Kiều Thời Khiêm mở miệng: "Anh đã gọi rồi, một cốc cappuccino nóng, một cốc núi xanh. Cappuccino. của em thêm đường và sữa, phải không?"

*A? A, là...... Ngại quá, anh xem em khách sáo này”

Ôn Hủ Hủ chỉ có thể xấu hổ cười cười.

Cô đúng là thích uống loại cà phê đó, vừa nóng vừa có sữa vừa có đường. Loại sở thích này, nếu cô uống trong quán cà phê cao cấp nhất định sẽ bị người ta cười nhạo.

Cảm thấy cô thấp kém, làm hỏng thứ tốt như vậy!

Nhưng rồi sao?

Cô thích thì cô uống theo sở thích của mình, cuộc đời đã đủ cay đẳng rồi, cớ sao cô lại ép mình uống thứ đắng như vậy?

"Cái đó... Thời Khiêm, hôm nay em hẹn anh ra ngoài là muốn hỏi anh một chuyện. Chính là lúc trước anh nói anh có một người bạn mở phòng khám và muốn em đến đó làm việc, không biết bây giờ anh ấy còn muốn không?”

“Em đã chuẩn bị để đi làm rồi à?”

Kiều Thời Khiêm có hơi ngạc nhiên.

Ôn Hủ Hủ tránh đi ánh mắt của anh ta: "Đúng vậy, rất có thể em phải tiếp tục ở lại đây một thời gian. Cho nên, em cần đi tìm một công việc trước đã. Nhưng không biết anh ta

có thể trả cho em lương một năm bao nhiêu?"

Ôn Hủ Hủ đương nhiên là bịa ra một cái cớ, để ngăn anh ta hỏi thêm.

Cũng may, đây cũng là một người rất hiểu biết.

“Lương một năm, lúc trước anh đã nói với anh ta về tình hình của em ở Clear, hẳn là sẽ không thấp hơn nơi đó.”

“Thật sao?”

Ôn Hủ Hủ nghe vậy hai mắt liền sáng lên.

Cô vốn là một bác sĩ nổi tiếng ở Clear, lương một năm cũng hơn một triệu. Nếu là như vậy, cô có thể đến chỗ bạn của anh ta, nói không chừng có thể nói chuyện với anh ta cho cô ứng trước nửa năm tiền lương...

Ôn Hủ Hủ cuối cùng đã nhìn thấy một tia hy vọng.

“Kiều Thời Khiêm, em có thể đi phỏng vấn ngay bây giờ không?”

“Bây giờ?”

“Đúng, đúng vậy, anh không cần đi cùng em. Anh chỉ nói em biết địa chỉ và phương thức liên lạc là được.”

Ôn Hủ Hủ sợ làm chậm trễ công việc của người bạn tốt này, cô nhanh chóng giải thích răng cô có thể tự mình đến đó.

Nhưng Kiều Thời Khiêm liếc nhìn cô một cái, anh ta đột nhiên đứng dậy với lấy chiếc áo khoác bên cạnh.

“Em chưa từng gặp anh ta, đến đó cũng có thể không tìm thấy người. Để anh dân em đến đó. Vừa vặn hiện tại phòng khám của anh ta không có nhiều người, giờ đến đó là thời điểm thích hợp.”

“Hả? Vậy...... Được.”

Ôn Hủ Hủ nghe xong cũng không nói thêm gì nữa. Đương nhiên, hai người cùng nhau rời khỏi quán cà phê.

Đây là giải pháp cuối cùng Ôn Hủ Hủ nghĩ ra.

Cô dự định tìm một công việc trước, sau đó tạm ứng trước một số tiền. Vì phải nuôi hai đứa nhỏ nên khi mới đến Clear cô cũng đã từng làm như vậy.

Ôn Hủ Hủ lên xe Kiều Thời Khiêm.

Vốn cho răng anh ta sẽ lập tức dẫn cô đi gặp người bạn kia. Nhưng qua vài phút sau, Ôn Hủ Hủ thình lình phát hiện anh ta lại dẫn cô đi tới một quảng trường vô cùng phồn hoa ở trung tâm thành phố.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận