"Chú Raymond, chú còn không mau buông mẹ con ra, hay là chú muốn chọc cho ba con tức giận? Như vậy chú sẽ càng thảm hơn!”
Raymond nghe vậy như bị điện giật buông lỏng tay ra.
“Đúng...... xin lỗi, tôi không biết, vừa rồi tôi thật sự cho rằng...... cho rằng cô ấy.....
"Chú Raymond, cho dù ba con không phải tổng giám đốc tập đoàn Hoäc thị. Nhưng mẹ con không muốn, chú cũng không thể đối xử với mẹ con như vậy, hiểu không?”
Mặc Bảo rất tức giận giáo huấn anh ta.
Sau đó, cậu vươn bàn tay nhỏ bé ra, đỡ lấy mẹ vừa bị buông ra đã có chút lắc lư.
“Mẹ, mẹ không sao chứ?”
Ôn Hủ Hủ kỳ thật rất chật vật.
Cô không ngờ mình cố chấp rời khỏi thành phố A với ba đứa con, cuối cùng lại bị người đàn ông này phát hiện trong tình huống như vậy.
Điều này làm cho cô cảm giác bản thân rất thất bại.
"Không sao, chú Raymond hôm nay có lẽ uống hơi nhiều. Được rồi, con dẫn em gái tới đây, chúng ta rời khỏi nơi này."
Cô sửa sang lại váy và lớp trang điểm một chút, muốn đưa theo hai đứa nhỏ lập tức rời khỏi đây.
Mặc Bảo: "..."
Hoäc Dận: "..."
Kể cả Hoäc Tư Tước vừa cứu cô, sau khi nghe nói như thế nhịn không được liền liếm hàm răng.
Sao tay hẳn ngứa thế?
Hắn quá tốt với cô rồi phải không? Bắt cóc hai đứa con trai của hắn, hắn đã không tính sổ cô mà còn cứu cô, cô cảm thấy không có sợ đúng không?
Được, vậy hẳn sẽ thực hiện như cô mong muốn!
Cơn thịnh nộ của hắn dâng lên, hắn phất phất tay lập tức sau lưng đám vệ sĩ xuất hiện.
“Tổng giám đốc”
“Đi, ôm mấy đứa nhỏ đi.”
“Vâng, tổng giám đốc!”
Đám vệ sĩ nghe lệnh lập tức đi lên ôm đứa nhỏ.
Ôn Hủ Hủ nhìn thấy, sợ hãi xoay người đem hai đứa nhỏ gắt gao ôm vào trong lòng: "Hoäc Tư Tước, anh muốn làm gì? Tại sao lại cướp bọn nhỏ?”
Hoäc Tư Tước cười lạnh: "Tôi cướp bọn nhỏ? Đây chẳng lẽ không phải là cô đang cướp đi sao? Cô không nói một lời liền cướp ba đứa nhỏ đi, bây giờ cô không biết xấu hổ nói tôi cướp?”
Sau đó hản không chút do dự bảo bảo vệ sĩ đến ôm hai đứa con trai đi.
Ôn Hủ Hủ hoàn toàn điên rồi!
Bất chấp trong đại sảnh có rất nhiều người đang nhìn, cô xách váy đuổi theo đám người này: "Hoắc Tư Tước, đồ súc sinh, anh trả đứa nhỏ lại cho tôi. Đó là con của tôi, Hoäc Tư Tước..."
Tiếng khóc thảm thiết, mãi cho đến khi Hoäc Tư Tước mang theo đứa nhỏ lên xe còn có thể nghe thấy.
Lâm Tử Dương từ trong kính chiếu hậu thấy được bóng dáng lảo đảo đuổi theo kia, có chút không đành lòng: "Tổng giám đốc, như vậy... có phải không tốt lầm không. Cô Ôn, cô ấy... dù sao cũng là mẹ của đứa nhỏ..."
Anh vốn muốn nói, đi đối phó một người phụ nữ có phải có chút quá đáng hay không?
Thời tiết lạnh như vậy, cô chỉ mặc một chiếc váy mỏng đuổi theo. Chỉ sợ còn chưa có lấy lại được đứa nhỏ, cô đã bị lạnh chết trên đường phố này.
'Thế nhưng, vị BOSS đại nhân này lại không có chút lây động, vẻ mặt như nhìn lướt qua kính chiếu hậu, hắn nói một câu: "Lái xe cách 40 mét.”
Lâm Tử Dương: "...?”
40 mét?
Anh không nghe lầm chứ? 40 mét là cái quái gì vậy? Không nhanh hơn ốc sên một chút sao?
Lâm Tử Dương hoài nghỉ vị tổng tài đại nhân này có phải là nói sai.
Tuy nhiên, ngay sau đó, khi thấy cô sắp dừng lại thì Tiểu Lâm lại giảm tốc độ xuống.
Bỗng nhiên nhìn thấy bọn họ lại chậm lại, cô lại do dự một chút liền xách váy đuổi theo.
Lâm Tử Dương: "......” Quả thực!!! Cứ như vậy với tốc độ giằng co giữa người và xe. Khoản
chừng hai mươi phút sau Lâm Tử Dương nhìn thấy cô đã kiệt sức, thân người lắc lư ngã xuống.
Tiểu Dương chưa kịp nói hết câu thì hắn đã ngay lập tức. lên tiếng
Sau đó, chờ Lâm Tử Dương dừng lại, hẳn liền xuống xe. Ở hai bên ánh đèn đường sáng lờ mờ, hắn đi giữa đêm khuya sương lạnh, từng bước một đi tới trước mặt cô.
Sau đó, khom lưng bế cô lên.
Lâm Tử Dương: "..."
Vậy là cố ý?
Ôn Hủ Hủ hôn mê cuối cùng cũng bị mang đi.
Mấy đứa nhỏ cũng bị Hoäc Tư Tước đưa tới một khách sạn 5 sao cũng thuộc sở hữu của Hoäc thị.
Mặc Bảo vẫn không nói gì.
Ngay cả khi đến khách sạn, ba bảo cậu đi tắm rửa thay quần áo trước để tránh bị cảm lạnh. Cậu cũng không động đậy, mà vẫn ở trong phòng ôm em gái, không nói một lời nhìn chằm chằm ba.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!