Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo - Hoắc Tư Tước

Hoäc Dận nhìn thấy, trên khuôn mặt nhỏ cũng hơi cau lại.

“Tại sao em phải nhận những thứ này? Ba chúng ta cũng có mài”

“Biết rồi biết rồi, em chỉ đang đùa với họ. Chờ lát nữa em sẽ đưa toàn bộ cho ông nội, yên tâm đi.”

Mặc Bảo vỗ vỗ vai anh trai mình, tỏ vẻ cậu làm như vậy hoàn toàn là vì cậu gặp dịp thì chơi, chứ thực ra cậu cũng không muốn tiền của bọn họ.

Hoäc Dận nghe được, lúc này mới vui vẻ.

Thế nhưng, điều khiến hai đứa nhỏ không ngờ tới chính là, khi bọn họ ngay cả tiền lì xì cũng không có ý định nhận. Thì một chú họ Hoắcbỗng nhiên cầm một hộp gấm đi tới.

"Anh cả, em thật sự là không nghĩ tới, Hoäc gia chúng ta còn có thể có thêm một truyền nhân. Vậy lúc trước anh đem kim khóa giao cho em, không bằng bây giờ em trả lại cho hai đứa cháu trai này.”

Nói rồi anh ta rơm rớm nước mắt đưa chiếc hộp gấm trong tay cho Mặc Bảo.

Mặc Bảo: "......"

Đây là tình huống gì?

Đang yên đang lành, sao đột nhiên còn tặng cho cậu một thứ như vậy?

Hoäc Dận gật đầu: "Anh cũng có.”

Mặc Bảo dừng một chút.

Là vậy sao?

Mặc Bảo không biết, vì gia nghiệp Hoäc gia quá lớn. Từ thời tổ sáng lập sản nghiệp tới nay, đã rất coi trọng xuất thân. Người thừa kế, chỉ có huyết mạch chính thống mới có thể thừa kế.

Các nhánh khác thì không có tư cách gì.

Nhưng có chút đáng tiếc, mấy năm nay, tuy Hoắc Tư Tước có Hoắc Dận, nhưng sức khỏe Hoäc Dận vẫn không tốt lãm. Mà Hoắc Tư Tước mấy năm nay cũng không muốn kết hôn nữa.

Cho nên, Hoắc lão gia chỉ đành đem kim khóa tổ truyền giao cho đứa em trai này.

Nhưng bây giờ, nếu Mặc Mặc đã trở về......

Ông gật đầu: "Mặc Mặc, nếu đã như vậy con nhận đi. Cái này vốn là của con.”

Sau đó, ông không chút do dự để cho Mặc Bảo nhận lấy lễ vật mà năm xưa ông tự mình đưa cho em trai.

Mặc Bảo chỉ là một đứa trẻ, đương nhiên sẽ không suy nghĩ phức tạp như vậy.

Ông nội đã nói nhận, vậy cậu liền nhận.

Sau đó, cậu vui vẻ đeo chiếc khóa vàng nhỏ vào. Không lâu sau, hai anh em được ông nội dẫn vào sảnh trong, chuẩn bị ăn cơm.

Mà ông chú nhỏ này?

Khi mọi người còn ở đây, trên mặt ông ta đều tươi cười. Nhưng khi mọi người rời đi, xung quanh trở nên yên tĩnh, nụ cười trên mặt ông ta hoàn toàn biến mất.

Thay vào đó là một ánh mắt vô cùng nham hiểm và hung ác.

Thật đúng là trời thích trêu ngươi

Lại còn là một đứa trẻ khỏe mạnh!

Lúc Hoäc Tư Tước chạy tới nhà cổ, trong nội sảnh náo nhiệt đã chính thức khai tiệc.

Cả sảnh đều là người, cũng không biết vị Hoắc lão gia này có phải cố ý hay không? Ông thậm chí còn mời các thành viên của gia tộc Hoäc thị cũng như một số người thân và bạn bè đến đây.”

“Ba...” Hoäc Tư Tước đi vào, nhìn lướt qua hai con trai đang ngồi bên cạnh ông nội ăn ngon lành, hản hướng về chỗ ông đang ngồi ở trên ghế chủ tọa gọi lớn một tiếng.

Ánh mắt Hoắc lão gia nâng lên. Đúng như Hoắc Tư Tước dự đoán, đối với đứa con trai cuối cùng cũng tới này, ông không có chút vui vẻ nào.

“Rốt cục cũng tới rồi? Vậy cùng nhau ăn đi.”

Hoäc Tư Tước cũng không muốn cãi nhau với ông, liền gật đầu đi vào ngồi xuống bên cạnh hai đứa con trai.

"Ba, ba tới rồi, mẹ không đi cùng sao?”

Ngược lại Mặc Bảo thấy được ba, cậu rất vui.

Nhưng mà, Mặc Bảo sau khi vui vẻ nhìn xung quanh, phát hiện mẹ không có tới, khuôn mặt tươi cười của cậu lập tức lại sụp xuống.

Hoäc Tư Tước nhìn thấy, mím môi một lúc lâu, mới chậm rãi giải thích: "Mẹ con đang đi làm, xin nghỉ là bị trừ tiền lương.”

“Ồ!”

Mặc Bảo không hỏi gì thêm.

Đây là một vấn đề rất nghiêm túc, mẹ hiện tại một mình nuôi cậu và em gái, trừ tiền lương quả thật không tốt.

Hai đứa nhỏ liền tiếp tục vùi đầu ăn cơm.

Mười phút sau, có thể là bởi vì Hoäc Tư Tước cũng tới, không khí trên bữa tiệc bắt đầu trở nên vô cùng thận trọng. Không lâu sau, những người này tùy tiện ăn hai miếng, liền vội vàng rời đi.

Hoäc Tư Tước ở trong nhà này, vẫn rất đáng sợ, đặc biệt là sau khi hắn cầm quyền.

Thấy tất cả mọi người đi rồi, Hoäc Tư Tước liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay, cũng định đưa hai đứa nhỏ trở về: "Ba, nếu họ hàng và bạn bè ở nhà đều đã gặp nhau, con cũng đưa hai đứa nhỏ về trước."

"Gấp gáp cái gì? Mẹ bọn nhỏ còn chưa tới."

Đột nhiên, ông lão này ngồi ở nơi đó không nóng không lạnh lại nói một câu.

Con ngươi Hoäc Tư Tước chợt co rụt lại. Ý ông là sao? Ông còn thông báo cho cô sao?

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận