Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo - Hoắc Tư Tước

Đón Hoắc Dận?

Ôn Hủ Hủ hốt hoảng từ trong phòng đi ra: "Các người là ai? Người của Hoäc Tư Tước sao?”

"Không phải, cô Ôn, chúng tôi là người của Hoäc lão gia. Hôm nay đại tiểu thư về, lão gia hi vọng người một nhà đoàn tụ, cho nên đặc biệt bảo chúng tôi tới đón hai đứa nhỏ."

Đám người này rất lễ phép, giới thiệu rõ thân phận của mình và mục đích đến đây của bọn họ.

Thấy thế, Ôn Hủ cũng không có cách nào từ chối.

Hoäc lão gia đã ra tay, cô còn có thể làm gì khác sao?

Cô chỉ có thể trở lại trong phòng, thay quần áo chỉnh tê cho hai đứa con trai, sau đó lại đưa bọn nhỏ ra khỏi cửa.

“Mặc Mặc, sau khi con đi, nhất định phải nhớ nghe lời ông nội và ba, biết không? Còn nữa, không có việc gì cũng có thể hỏi anh trai, anh trai sẽ giúp con” 

Tri khi ra cửa, Ôn Hủ Hủ lo lăng con trai út lần đầu tiên đi tụ họp gia đình sẽ không quen, nhịn không được dặn dò.

Mặc Bảo nhìn thấy, liền tràn đầy tự tin trấn an

mẹ: "Vâng, con biết rồi, mẹ không cần lo lăng, con sẽ tự chăm sóc tốt cho mình”

Hoäc Dận tích chữ như vàng lại nằm tay em trai và hứa với mẹ: "Con sẽ chăm sóc cho eml”

Ôn Hủ Hủ lúc này mới yên tâm. Sau đó, cô đưa mắt nhìn hai anh em bị những người này mang đi.

Nhược Nhược vẫn đứng ở bên cạnh nhìn hai anh trai rời đi. Trong lòng cô bé trở nên trống rỗng, khóe mắt bắt đầu đỏ lên.

“Mẹ......"

"Được rồi được rồi, cục cưng ngoan của mẹ, đều là lỗi của mẹ. Mẹ sẽ bồi thường cho con, đêm nay mẹ làm đùi gà con thích ăn nhất cho con có

được không?"

Ôn Hủ Hủ vội vàng bế cô bé lên, dỗ dành rồi đi vào phòng bếp.

Đối với Nhược Nhược, cô thấy rất áy náy. 

Đảo Nam Hoa, khách sạn Bán Đảo.

Lúc Hoäc Tư Tước sắp tan ca, mới nghe được địa chỉ đã thay đổi. Trời lạnh thế này, Hoäc Tư Tinh lại yêu cầu đặt chỗ ăn cơm ở trên đảo Nam Hoa, còn phải ngồi thuyền đi qua.

“Chị ta có bệnh không?”

Hoäc Tư Tước vừa biết tin này, lập tức mắng một câu.

Lâm Tử Dương cũng không dám nói quá nhiều, cũng chỉ có thể chờ hắn lên xe sau, bắt đầu xuất phát tới đảo Nam Hoa .

Hoắc Tư Tinh là người như thế nào?

Kỳ thật, người làm ở Hoäc thị lâu một chút cũng sẽ biết, đó thật sự là một người khiến cho bọn họ chỉ cần nghe tên thôi da đầu cũng sẽ tê dại.

Lúc trước, vì sức khỏe Hoäc lão gia không được tốt còn Hoắc Tư Tước thì không đồng ý kế thừa công ty. Chính Hoắc Tư Tinh đã gánh vác cả gia tộc Hoäc thị to lớn này.

Trong thời gian đó bọn họ đã chứng kiến nữ cường này là một sinh vật đáng sợ cỡ nào! 

Mà đáng sợ nhất chính là, cô ta còn có dục vọng kiểm soát rất mạnh!

Nói cách khác, chỉ cần bị cô ta để mắt tới, nếu như không phục tùng nghe theo sự chỉ huy của cô †a, cô ta nhất định sẽ làm cho người đó chết rất khó coi. Hoặc là người mà cô ta nhìn không vừa mắt, kết cục đều sẽ vô cùng thảm.

Lúc trước Ôn Hủ Hủ, chính là một trong số đó.

Hoäc Tư Tước đang ngồi xe đi tới đảo Nam Hoa thì nhận được tin nhắn của Ôn Hủ Hủ gửi tới.

"Hai đứa nhỏ Mặc Mặc và Hoäc Dận đều đi rồi, là ba phái người tới đón. Anh để ý tới bọn nhỏ một chút, nhất là Mặc Mặc chưa từng đến loại tiệc kiểu vậy. Còn nữa, Mặc Mặc... cũng chưa từng gặp cô của nó, anh nhớ chú ý một chút."

Là dặn dò chuyện của hai đứa nhỏ. Hoắc lão già còn phái người đi đón bọn nhỏ? Không phải hắn không gọi ông ta tới sao? Sao ông

†a cũng chạy tới đấy?

Trong mắt Hoäc Tư Tước hiện lên một tia khó hiểu. 

Nhưng rất nhanh, hắn cho rằng chuyện này là do Hoäc Tư Tinh làm. Vì thế cũng không suy nghĩ đến vấn đề này nữa, hắn đặt điện thoại di động xuống, cầm văn kiện ở bên cạnh lên.

Bốn mươi phút sau, đảo Nam Hoa. Bốn mươi phút, có thể xảy ra chuyện gì?

Hoắc Tư Tước ở trong xe xử lý vài văn kiện còn dang dở mà ban ngày chưa kịp xem.

Lúc này trong khách sạn rực rỡ ánh đèn trên đảo Nam Hoa, một trong hai đứa nhỏ được đón đến trong một phòng riêng, giống như nghi phạm đang bị thẩm vấn.

Mà đứa nhỏ này, chính là Mặc Bảo!

“Ta hỏi con một lần nữa, mẹ con trở về rốt cuộc có mục đích gì? Nói!”

Giọng nói này thực sự rất nghiêm nghị, không chút nào giống như là một người cô nên có, hơn nữa khuôn mặt trang điểm đậm lại càng thêm hung dữ, thoạt nhìn vô cùng đáng sợ.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mặc Bảo càng thêm trắng bệch. 

Cậu vốn là một đứa trẻ rất vui vẻ và lạc quan. Nhưng đêm nay, cậu lại bị dọa đến ngay cả một câu cũng nói không nên lời.

Đây thật sự là cô của cậu sao? Tại sao lại đáng sợ như vậy?!

Cậu hoảng sợ đến mức ngay cả hốc mắt cũng đỏ......

Hoắc Dận vẫn bị nhốt ở ngoài cửa, thấy em trai lâu như vậy còn chưa được thả ra, cậu phẫn nộ ở bên ngoài không ngừng dùng tay nhỏ đập cửa: "Mở cửa!"

“Tiểu thiếu gia, cậu đừng đập cửa nữa. Cô của cậu hỏi xong, rất nhanh sẽ thả em trai của cậu ra thôi.”

Vệ sĩ canh giữ cửa nhìn thấy, lại gần muốn ôm lấy cậu, không cho cậu quấy rầy người bên trong.

Nhưng Hoäc Dận nhìn thấy, lập tức lắc mình né tránh: "Mở cửa!”

“Tiểu thiếu gia...... 

"Ba giây, nếu còn không chịu mở, tôi cho ông không nhìn thấy mặt trời ngày mai!" Cậu đã phẫn nộ tới cực điểm, găn từng chữ đem lời này nói ra, phong thái cực kỳ giống Hoắc Tư Tước.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận