Ôn Hủ Hủ cũng không biết, chỉ vì tối nay có chút sai sót mà cô cũng đã gặp nguy hiểm.
Tối hôm đó, cô trải qua một đêm đặc biệt vui vẻ với bọn nhỏ.
Ngày hôm sau.
Vì cô phải đi làm, nên đã sớm gọi ba đứa nhỏ dậy, sau đó đưa đi nhà trẻ.
"Mẹ, vậy chiều nay cũng là mẹ tới đón chúng con sao?”
"Tất nhiên." Trước cửa nhà trẻ, Ôn Hủ Hủ dịu dàng ngồi xổm xuống trước mặt bọn nhỏ, giúp bọn nhỏ sửa sang
lại quần áo và mũ, phòng bị đông lạnh.
Bọn nhỏ nghe được buổi chiều vẫn là mẹ tới đón, đương nhiên lại vui vẻ.
Hoäc Dận: "Vậy ba còn có thể tới không?” Ôn Hủ Hủ sửng sốt: "Cái gì?”
Đang yên đang lành, nhắc đến ba làm gì?
Chẳng lẽ là muốn hắn tới đón?
Ôn Hủ Hủ nghi hoặc nhìn đứa con lớn này.
Lúc này đứa con trai nhỏ bỗng nhiên cướp lời: "Không phải, mẹ, ý của anh là? Ba có phải cũng có thể đến nhà chúng ta ăn cơm không? Chúng ta đều không ở vịnh Thiển Thủy, một mình ba ở nhà lẻ loi, ăn cơm sẽ không có khẩu vị đâu.”
Ôn Hủ Hủ không nói lời nào, trong lúc nhất thời, cô nhìn chăm chằm đứa con trai này. Khuôn mặt nhỏ nhắn to bằng bàn tay, từ bên tai liền hiện lên một tia đỏ ửng xấu hổ.
Hai thằng nhóc này đúng thật là...
Nhưng cuối cùng cô vẫn đồng ý với bọn nhỏ chỉ cần ba của các cậu tới cô sẽ không đuổi hắn.
Bọn nhỏ nghe được, lúc này mới vui vẻ đi vào. nhà trẻ, sau đó, ba đứa nhỏ ở bên trong thảo luận, chờ buổi chiều sắp đến giờ tan học, Hoäc Dận sẽ là người dẫn đầu, gọi điện thoại cho ba, kiếm cớ để ba trực tiếp tới.
Bọn nhỏ thật thông minh!
Nửa giờ sau, bệnh viện thành phố.
“Chủ nhiệm Nanecy, cô tới rồii. Ngày hôm qua cô không tới, có vài ca bệnh đặc thù đang chờ cô.”
“Được, tôi biết rồi”
Ôn Hủ Hủ vừa đi đến phòng khám của mình thay quần áo, vừa bảo y tá đi theo đặt những bệnh án này lên bàn.
Từ sau khi cô tới nơi này, nên danh tiếng đã sớm truyền ra ở bên ngoài. Bệnh viện đặc biệt định hướng thị trường cho nên làm rất lớn về mặt tuyên truyền, hơn nữa từ khi cô đến cũng đã chữa khỏi cho không ít người. Vì thế dần dần, đã có không ít người cố ý muốn tìm cô xem bệnh.
Ôn Hủ Hủ thay áo blouse trắng, sau khi rửa tay, liền đến bàn làm việc bên cạnh ngồi xuống.
"Chờ một chút, cô là ai? Nếu muốn gặp bác sĩ Nancy cô phải đặt lịch hẹn trước, không thể tùy tiện làm loạn đòi xông vào đấy!"
Đang lúc cô cầm lấy quyển bệnh án đầu tiên chuẩn bị xem, bỗng nhiên ở ngoài phòng khám
truyền đến tiếng cãi vã.
“Có chuyện gì vậy?”
Cô quay đầu, muốn nhìn xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Nhưng đúng lúc này, cái cửa phòng khám đã "Phanh'" một tiếng bị người từ bên ngoài bạo lực đá văng!
“Ôn Hủ Hủ, cô thật kiêu ngạo, muốn gặp cô một lần, thật đúng là không dễ dàng?”
Người phụ nữ với mái tóc được chải chuốt tỉ mỉ, trang điểm cực kỳ đậm đi vào. Khi cô ta xông vào. thì nhìn thấy Ôn Hủ Hủ, vẻ mặt cô ta vô cùng khinh thường và kênh kiệu chất vấn Ôn Hủ Hủ.
Hoäc Tư Tinh, hóa ra là cô tal!
Ôn Hủ Hủ nhất thời hoảng hốt, sắc mặt liền tái nhợt.
Không thể nào, người phụ nữ này phủ lên cô quá nhiều bóng đen. Cô ta giống như ác ma, ở Hoắc gia nếu không có ba cô ta ở đó, không chừng Ôn Hủ Hủ đã sớm bị cô ta tra tấn tới chết.
"Hừ, hiện tại cô không sợ tôi sao? Cũng không tệ, lăn lộn bên ngoài năm năm, bản lĩnh lớn hơn không ít"
Hoắc Tư Tinh nhìn Ôn Hủ Hủ, phát hiện cô cũng không trốn tránh ánh nhìn của cô ta, còn dám đưa mắt nhìn cô ta, đột nhiên cô ta cong môi nhếch miệng lên vươn tay ra, định vỗ lên đầu Ôn Hủ Hủ một cái.
Nó giống như khen ngợi một con chó đã trưởng thành.
Sắc mặt Ôn Hủ Hủ biến đổi.
Giống như quay trở lại những ngày ác mộng đó, toàn thân cô trở nên run rẩy, trong đầu lập tức hiện lên những hình ảnh về việc mình bị hành hạ.
Đến nỗi cô ngồi đó, rõ ràng là không muốn để cô ta chạm vào mình. Nhưng hô hấp dồn dập, tay chân phát lạnh, cả người giống như là mất đi ý thức. Nửa thân người không thẻ nhúc nhích được, cũng Chỉ có thể tuyệt vọng nhìn đỉnh đầu của mình bị một bàn tay kia sờ lên đầu.
Đây chính là phản ứng của một người sau khi bị tổn thương tâm lý đến cực điểm.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!