Tâm trạng Hoắc Tư Tước trở nên tốt hơn, sự lạnh lùng trong mắt cũng vơi đi không ít.
"Cô đang làm gì vậy?”
“Tôi đang tìm tấm card âm thanh, Hoäc Tư Tước, hôm nay tôi... có lẽ đã gây rắc rối cho anh rồi, vừa rồi tôi mới cãi nhau với giúp việc nhà cô anh, Mặc Bảo không nhịn được, không cẩn thận khiến chân cháu ngoại cô anh bị chảy máu, làm sao bây giờ?"
Vẻ mặt người phụ nữ lại trở nên lo lắng.
Cô vì bảo vệ con mà nhận hết lỗi lầm về mình, nhưng đồng thời cô cũng cảm thấy lo lắng vì người kia là cô của nhà họ Hoắc.
Ôn Hủ Hủ khóc không ra nước mắt, cô như con mèo nhỏ vô cùng bất an vì đã làm sai chuyện gì đó.
Hoäc Tư Tước thấy cô như vậy thì đột nhiên có chút tức giận: "Mất thì mất, làm cái gì mà làm sao?”
"Hả?" Ôn Hủ Hủ ngẩn người: "Chuyện này... không sao sao?"
Khuôn mặt Hoäc Tư Tước lạnh như băng, trên người bắt đầu xuất hiện sát khí: “Cô nghĩ gì vậy? Người khác bắt nạt con cô mà cô còn muốn nhân từ với đối phương sao?”
"Không, không phải như vậy, tôi chỉ cảm thấy nó cũng là một đứa nhỏ thôi, Mặc Bảo nó... Nó ra tay hơi mạnh”
Ôn Hủ Hủ luống cuống giải thích, bày tỏ mình không phải có ý đó.
Đúng là vậy, đều là mẹ nên khi đối mặt với trẻ con cô sẽ khó tránh khỏi mà mềm lòng, nhưng cô tuyệt đối không phải thánh mẫu, chỉ đơn giản là cô có thêm sự mềm mại của một người mẹ mà thôi.
"Có một số đứa trẻ chỉ đơn giản là trẻ nhỏ, có một số lại là ác ma trời sinh, cô cảm thấy Mặc Bảo ra tay mạnh, vậy cô có nghĩ đến trường hợp khác? Khi nó đưa tấm card âm thanh này cho Hoäc Dận cầm, nếu như thành công sẽ có hậu quả gì không?"
Ôn Hủ Hủ không trả lời.
Sẽ có hậu quả gì?
Đương nhiên là Hoắc Dận vừa nhận được thành công sẽ lập tức bị phỉ nhổ, bị mọi người chế nhạo, mà những chuyện này, đối với người có khuyết điểm
như cậu mà nói sẽ là đòn trí mạng.
Ôn Hủ Hủ nhắm chặt tay, thậm chí cô còn tức giận với bản thân vì còn đi lo lắng cho người khác, áy náy đến mức mắt cũng ửng hồng.
"Thật xin lỗi, là do tôi quá yếu đuối."
"Cũng không phải như vậy, là do cô quá nhân từ, thật ra tốt bụng không phải là chuyện xấu, nhưng Ôn Hủ Hủ, cô phải nhớ rõ, tiền đề của tốt bụng là để bảo vệ bản thân và người bên cạnh, lúc đó mới nên !_ tốt bụng, cô hiểu không?"
Giọng Hoắc Tư Tước lạnh nhạt.
Có lẽ vì nhìn thấy dáng vẻ hối hận tự trách này của cô nên sắc mặt hắn dịu dàng hơn ngày thường, nhìn hắn bây giờ không giống dạy dỗ mà càng giống nhắc nhở hơn.
Nhắc nhở cô, lúc hung ác thì phải hung ác! 4 Ôn Hủ Hủ đồng ý. Đương nhiên cô không biết người đàn ông thật ra vẫn còn một câu ác hơn ở phía sau, đó là: Trên đời này vẫn chưa có người nào dám nói con trai Hoắc Tư Tước hắn quỳ xuống đâu!
Hai người đứng một bên, người nhà họ Trì thấy Hoäc Tư Tước đứng bên kia không qua thì chủ động tìm tới, Ôn Hủ Hủ thấy vậy, theo bản năng trốn ra sau lưng người đàn ông kia.
Hoäc Tư Tước hơi nâng lông mày lên, nhìn mấy đứa nhóc cách đó không xa: "Hoắc Dận, con qua
đây, mang mẹ và em trai em gái ra ngoài trước đi.”
"Vâng."
Hoắc Dận vô cùng vui vẻ chạy đi làm.
Sau đó đứa nhỏ có khí chất không khác ba j_ mình là bao dùng đôi chân ngắn của mình mang mẹ và em trai em gái ra ngoài.
Khí thế kia ai cũng không dám cản!
Đại thiếu gia nhà họ Trì thấy xung quanh cuối cùng cũng yên tĩnh, ông ta nhanh chóng mang vợ mình lại, đúng, người phụ nữ trung niên ăn nói ngông cuồng với Ôn Hủ Hủ chính là vợ ông ta.
"Tư Tước, chuyện ngày hôm nay đều do chị dâu cậu làm sai, bà ấy không biết đó là hai đứa trẻ nhà cậu nên mới nói năng linh tinh như vậy, mong cậu đừng để trong lòng."
"Được, để bà ta đi quỳ xuống dập đầu ba mươi cái với con trai tôi là được rồi."
Hoắc Tư Tước nghe xong cũng không nhiều lời, nhanh chóng nói luôn.
Đại thiếu gia nhà họ Trì cứng người!
Bắt họ quỳ xuống thì thôi đi, nhưng vậy mà hắn lại nói dập đầu với con của hän, đây không phải là muốn bọn họ khó xử sao?
Sắc mặt hai vợ chồng khó coi: "Tư Tước, chuyện này... không phải quá đáng quá rồi sao? Chị dâu cậu dù gì cũng là người lớn, dập đầu với một đứa trẻ, nếu chuyện này bị truyền đi..."
"Được, vậy thì không dập, rút hết cổ phần của Hoắc thị ở Thịnh Thế đi, coi như bồi thường cho con trai tôi"
Hoäc Tư Tước vẫn không làm khó dễ bọn họ, nghe họ không đồng ý thì lạnh nhạt nói thêm câu nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!