Ôn Hủ Hủ nhìn con khổng tước này vừa gặp. mình đã làm đủ các hành động không lịch sự thì lập tức rụt người về sau: "Trì Úc, anh có bị bệnh không, anh ở chỗ này nổi điên cái gì vậy? Trì gia nhà anh ở trong kia"
*Ở trong thì ở trong, liên quan gì đến tôi?" "Không phải anh đến giúp họ sao?"
"Không phải, bọn họ gây chuyện thì liên quan gì đến tôi? Đồ ngốc, tôi là tới gặp cô đó."
Không ngờ con tắc kè này vừa nói xong đã ghé khuôn mặt yêu nghiệt không phân biệt được nam nữ tươi cười đến sát cửa kính chưa kéo hết.
Ôn Hủ Hủ: "...
Cô còn chưa kịp phản ứng thì cửa kính đã được kéo lên.
Trì Úc ngẩn người, anh ta kịp phản ứng lại, bắt đầu kêu lên như quỷ gào: "Hoäc Tư Tước! Cái đồ khốn nhà anh, thả xuống, mặt tôi sắp bị anh kẹp hỏng rồi, tôi nói cho anh biết, nếu khuôn mặt này của tôi bị hủy không thể lăn lộn trong giới giải trí thì tôi không để yên cho anh đâu!"
Hét liên tục mấy câu, cuối cùng lúc cửa kính chuẩn bị kẹp vào gương mặt xinh đẹp kia, Hoắc Tư Tước đang đầy sát khí mới từ bi dừng lại.
Cửa kính vừa được thả xuống, Trì Úc đã vội vàng ôm mặt chạy.
Cuối cùng chiếc Bentley cũng thuận lợi xuất phát, Ôn Hủ Hủ kinh ngạc xem hết cảnh này cũng không dám thốt nửa lời.
Người đàn ông này thật đáng sợi
Điều khiến cô không hiểu đó chính là sao hắn lại nổi giận như vậy. Trì Úc không phải là em họ của hắn sao?
Ôn Hủ Hủ nhìn chiếc xe đã lái đi rất xa nhưng vẫn còn thấy được người đàn ông như khổng tước đang mắng to kia, đột nhiên có chút hoảng hốt.
Thật ra năm đó Trì Úc đối xử với cô rất tốt.
Mấy người Ôn Hủ Hủ quay về vịnh Thiển Thủy.
Vốn dĩ sau khi về cô sẽ lập tức mang mấy đứa nhỏ xuống dưới tắm rửa thay quần áo, sau khi đánh nhau ở trong hội trường xong, hai đứa nhỏ đều vô cùng bẩn thỉu, cả người đẫm nước.
Lúc cô vừa xuống khỏi xe, người ngồi ghế lái đã xuống trước một bước, hản đóng cửa xe 'rầm" một cái rồi dẫn hai đứa nhỏ xuống.
"Đi, ba mang các con đi tắm."
Ôn Hủ Hủ: ".."
Chuyện gì vậy? Về mà còn tức giận là sao? Cả đường rồi vẫn tức giận, cô thật sự không hiểu nổi!
Ôn Hủ Hủ không hiểu lí do, cuối cùng chỉ có thể dắt con gái, hai mẹ con một mình đi vào.
"Ôn tiểu thư về rồi, hôm nay thiếu gia biểu diễn thế nào?"
"Không tệ, đêm nay chị làm thêm cho hai đứa mấy món nữa đi"
Ôn Hủ Hủ đưa con gái đến phòng khách, nghe chị Vương hỏi vậy thì vừa vui vẻ nói chị ấy làm thêm mấy món cho hai đứa nhỏ, vừa rót nước cho con gái.
Chị Vương nghe xong vui vẻ chạy đi chuẩn bị.
Ôn Hủ Hủ mang nước ra.
"Mẹ! Mẹ!"
Trên tầng đột nhiên vang lên tiếng gọi của đứa nhỏ, giọng nói mơ hồ nên cô cũng không rõ là ai.
Ôn Hủ Hủ lập tức đi đến cầu thang, cô ngẩng đầu lên trên: "Sao vậy? Ai đang nói thế?"
Đứa nhóc nói vọng xuống từ phòng tắm của ba ở tầng ba: 'Là con, Mặc Mặc, mẹ, mẹ mang quần nhỏ lên giúp con với, ba tìm không thấy”
Ôn Hủ Hủ: '.."
Quần nhỏ?
Chẳng lẽ một cái quần nhỏ cũng không tìm được sao? Hăn làm cha kiểu gì vậy?
Ôn Hủ Hủ chỉ có thể đi lên tầng hai, sau đó đẩy cửa phòng con trai ra, chuẩn bị tìm đồ giúp cậu bé.
Không ngờ cô vừa đẩy cửa vào đã thấy bóng dáng cao lớn của người đàn ông đang đứng trước tủ quần áo mở tung, hắn đang lúi húi tìm thứ gì đó.
"Anh...
"Cô vào đây làm gì? Đi ra ngoài!"
Hăn không khách khí chút nào, sau khi người đàn ông này thấy cô lập tức nhíu mày lạnh lùng quát.
'Tên đàn ông chó này bị bệnh đấy à?
Ôn Hủ Hủ vô cùng tức giận, đứng nguyên định xoay người ra ngoài.
Nhưng lúc cô chuẩn bị xoay người thì đột nhiên ý thức được một chuyện, không đúng, đây là con trai cô nuôi lớn mà, dựa vào đâu mà cô phải đi ra ngoài?
Ôn Hủ Hủ dứt khoát mở to cửa phòng, sau đó lạnh lùng đi đến bên cạnh người đàn ông kia: "Rốt cuộc thì ai mới nên đi ra ngoài? Đây là phòng con trai tôi, anh đi ra!"
Sau đó cô không nói thêm gì, đôi tay nhỏ nhắn tức giận đẩy người đàn ông kia ra, mình lại cúi người tìm.
Hoắc Tư Tước hoàn toàn nổi giận!
Hắn đã nhịn từ rất lâu, từ lúc Trì Úc như khổng tước xuất hiện ở ngoài cửa, hắn đã vô cùng khó chịu.
Bây giờ có chỗ dựa rồi nên gan to hơn phải không? Vậy mà lại dám đẩy hắn ra ngoài!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!