Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo - Hoắc Tư Tước

Hai giờ sau, cuối cùng Trì Úc cũng hoàn thành cảnh quay, chuẩn bị trở về.

Thế nhưng, ngay khi anh ta vừa nhấc chân lên, trợ lý lại đưa điện thoại của anh ta tới: "Nhị thiếu, điện thoại của anh”

Trì Úc đưa điện thoại di động vào tai: "Alo?”

"Tôi cho anh thời gian trong vòng ba phút, nếu như tôi không nhìn thấy người phụ nữ kia đi ra, tôi bảo đảm sẽ giết hết người nhà họ Trì các người ở cục cảnh sát!"

Giọng nói giống như ma quỷ đột nhiên vang lên trong điện thoại, Trì Úc nghe xong sợ tới mức lập tức nhảy dựng lên.

Chết tiệt!

'Tên khốn kiếp này sao lại đến nhanh như vậy?

Hắn làm bằng cách nào? Rõ ràng lúc sáng anh ta và Ôn Hủ Hủ rời đi, anh ta đi đã tìm cao thủ hack

hệ thống giám sát của bệnh viện, sao nhanh như vậy hắn đã tìm ra rồi. 

Khuôn mặt Trì Úc trắng bệch: "Hoắc Tư Tước, anh đừng làm bậy! Đồ ngốc kia không phải tù nhân của anh, dựa vào cái gì phải giao cho anh chứ?”

Tên này cũng coi như còn có nghĩa khí, lúc này không hề bán đứng Ôn Hủ Hủ.

Thế nhưng, người đàn ông trong điện thoại nghe thấy lời này của anh ta, đột nhiên có một luồng khí lạnh lẽo truyền đến đường dây điện thoại, giọng nói của hắn càng đáng sợ hơn!

"Anh đang thách thức sự kiên nhãn của tôi?”

"Được, vậy tôi sẽ tác thành cho anh."

Sau đó, Trì Úc nghe thấy trong điện thoại truyền đến tiếng gào khóc dữ dội của Trì Thiên Thuy: "Đừng, đừng, A Úc, A Úc cứu mạng ....".

Trì Úc: "II"

'Tên khốn kiếp này! !

Cuối cùng Trì Úc chỉ có thể tức giận cầm di động chạy đi tìm Ôn Hủ Hủ.

Ôn Hủ Hủ lúc này đang chờ ở phòng nghỉ. 

Cô đã thu dọn xong mọi thứ, chỉ chờ Trì Úc trở về, sau đó hai người sẽ xuất phát.

Thế nhưng Trì Úc trở về với khuôn mặt u ám. Ôn Hủ Hủ: "Có chuyện gì? Xảy ra chuyện gì?”

Đôi mắt hoa đào xinh đẹp của Trì Úc lập tức đỏ lên: "Đồ ngốc, xin lỗi, bọn họ tìm được chúng ta rồi.”

Ôn Hủ Hủ:

Cô sững sờ trong giây lát, ngay sau đó cô vội cầm lấy đồ đạc bỏ chạy!

"Anh điên à, bây giờ mới đến nói cho tôi biết, không phải anh nói chỗ này của anh rất an toàn sao? Tín hiệu đều bị chặn, sao bây giờ còn bị hắn tìm được?”

Ôn Hủ Hủ gấp đến độ vừa chạy, vừa chửi ầm lên.

Trì Úc nào dám trả lời, chỉ đành đi theo ở phía sau.

Kết quả hai người vừa từ phim trường đi ra, đã nhìn thấy một chiếc Bentley màu đen, phía sau còn mang theo vài chiếc xe Suv xếp hàng dài ở trước cửa. 

Trận thế kia giống như dã thú há to miệng đang chờ con mồi như cô tự chui đầu vào lưới!

Mẹ kiếp!

Sắc mặt Ôn Hủ Hủ trong nháy mắt trắng bệch.

Vừa sợ hãi lui về phía sau vài bước, cô nhìn người đàn ông từ trong xe bước xuống, trong đêm tối lạnh lẽo, dáng người hắn cao lớn, chiếc áo gió dài hoà vào màn đêm tối, mang theo khí chất sắc bén đầy sát khí, hắn bước lên một bước thì mỗi một đường nét trên khuôn mặt dần hiện rõ sự lạnh lếo, trông đặc biệt dọa người.

Ôn Hủ Hủ bối rối!

Đầu óc cô trống rỗng, nghĩ đến những lời hai cha con bọn họ nói với cô trong bệnh viện, cô sợ hãi, ngay cả đầu ngón tay cũng run rẩy.

Có phải hắn đến đây để bắt cô không?

Không, cô không thể rơi vào tay hắn.

Cô không thể bị bọn họ nhốt lại, cô không thể sống như một cái xác không hồn được.

“Bịch ———"

Cô tuyệt vọng, cô ném toàn bộ đồ đang xách trong tay xuống đất.

Hoắc Tư Tước đang đi về phía cô: '...

Còn chưa kịp mở miệng, người phụ nữ này bỗng nhiên xoay người lại chạy vào trong!

"Ôn Hủ Hủ, cô chạy cái gì? Cô đứng lại cho tôi!”

Hoäc Tư Tước càng tức giận hơn càng hét lớn lên, sau đó chạy đuổi theo.

Thế nhưng người phụ nữ chết tiệt này, người nhỏ con nhưng chân lại chạy rất nhanh, sau khi hẳn đuổi theo, chạy theo bốn năm phút mà vẫn không bắt được cô.

Mãi cho đến khi hai người chạy vào phim trường, phía trước là cảnh trí bụi cỏ được dựng lên, cuối cùng cô cũng rơi vào đường cùng.

"Chạy đi, sao không chạy nữa?”

Nhìn thấy đã không còn đường chạy nữa, Hoắc Tư Tước vừa điên cuồng đuổi theo có chút thở dốc, đứng đó tức giận chửi cô.

Ôn Hủ Hủ: "...

Chỉ trong nháy mắt, một cảm giác bi thương dâng lên từ tận đáy lòng, cô cũng thở hồng hộc nhìn người đàn ông này, lộ ra nụ cười ảm đạm chưa từng có.

"Tại sao anh không để cho tôi đi? Dù gì tôi cũng sinh cho anh mấy đứa con, anh vội muốn đẩy tôi vào chỗ chết như vậy sao.”

Hoäc Tư Tước:

Người phụ nữ này có bệnh sao? Hắn muốn đẩy cô vào chỗ chết khi nào?

Hắn nhãn nhịn đi qua, vươn tay về phía cô: "Lại đây"

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận