Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo - Hoắc Tư Tước

 

Ôn Hủ Hủ ngơ ngác ở trong phòng ngủ trên lầu một lúc lâu.

Cô nhìn vết máu trong lòng bàn tay mình, ngẩn ngơ cho rằng chuyện vừa rồi là cô đang nằm mơ.

Đó thực sự là điều cô chưa bao giờ nghĩ đến.

Hắn sẽ đánh người phụ nữ đó vì cô.

Tâm trạng Ôn Hủ Hủ cực kỳ phức tạp, tuy nhiên cuối cùng cô vẫn vào toilet xử lý vết thương của mình.

"Ba, ba lên đây rồi, tay mẹ bị thương nha, ba đi lên có lấy hộp thuốc xử lý cho mẹ được không?"

"Mẹ con vẫn chưa lấy thuốc?"

Bỗng nhiên ở ngoài cửa vang lên giọng nói của người đàn ông, làm cho Ôn Hủ Hủ nhảy dựng lên, cô lập tức rửa sạch vết máu dưới vòi nước, sau đó từ bên trong đi ra.

"Không cần, không có gì to tát." Cô lắp ba lắp bắp đứng ở cửa phòng, thậm chí

không dám ngước mắt lên, vừa bối rối vừa năm chặt lòng bàn tay đứng đó. 

Nói giỡn à, chút vết thương này là vừa rồi khi cô bị người phụ nữ kia kích thích, không chịu hơn thua chỉ biết lấy móng tay bấm vào da thịt, nếu để cho. hắn nhìn thấy chẳng phải sẽ cười nhạo cô sao?

Ôn Hủ Hủ hạ quyết tâm, bất luận như thế nào cũng phải đuổi người đàn ông này đi.

Thế nhưng, Hoắc Tư Tước vừa mới đi lên, sau khi nghe con trai nói như vậy, hai hàng lông mày lạnh lùng rõ ràng lập tức nhíu lại: "Hai anh em con đi lên lấy hòm thuốc giúp ba nhé.”

"Được ạ, ba."

Mặc Bảo vô cùng vui vẻ làm việc này, đồng ý một cách dõng dạc, sau đó cậu cùng anh trai lên thư phòng của ba.

Ôn Hủ Hủ: "..."

Cô vốn muốn đuổi người đàn ông này đi, lại chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn đi tới.

"Còn đứng đó làm gì, vào phòng đi?”

Ôn Hủ Hủ cúi đầu cam chịu đi vào.

Ánh mặt trời buổi sáng rất chói chang, sau khi chiếu vào cửa sổ, khắp phòng ngủ đều tràn ngập ấm áp, làm cho người khác vô cùng thoải mái.

Nhưng cả người Ôn Hủ Hủ lúc này cứng ngắc.

Sao hăn lại lên chứ? Còn bảo con trai đi lấy thuốc, có phải hắn muốn giúp cô xử lý vết thương không?

Ôn Hủ Hủ giật mình, lý trí trực tiếp nói cho cô biết, không thể nào!

Nhưng sự thật chính là sau khi hai cậu bé từ bên ngoài mang hòm thuốc vào, người đàn ông này xách hòm thuốc đi về phía cô.

"Đưa tay ra" Hoắc Tư Tước lạnh lùng nói. Tâm trạng của hắn không tốt cho lắm.

Người phụ nữ chết tiệt này, trước kia đối nghịch với hän không phải rất lợi hại sao? Tại sao khi đến tay người khác lại trở nên hèn như vậy.

Vừa rồi nếu không phải hắn trở về kịp thời, chỉ sợ hai người bọn họ đã bị người ta xé thành từng mảnh nhỏ.

Trong lòng Hoäc Tư Tước bốc hỏa, nhìn thấy người phụ nữ này vẫn giống như kẻ ngốc nhìn mình không hề nhúc nhích, gân xanh trên thái dương nổi  lên, trực tiếp năm lấy tay cô.

"Đau——" Cuối cùng Ôn Hủ Hủ cũng có phản ứng, kêu đau.

"Đau? Cô còn biết đau sao?”

Người đàn ông có khuôn mặt đẹp trai âm trầm, cười lạnh lùng: "Tôi còn tưởng thần kinh của cô bị khiếm khuyết rồi chứ.”

Ôn Hủ Hủ: "..." Lời này thật đúng là độc.

Tuy nhiên cô nhanh chóng phát hiện, người đàn ông này miệng lưỡi ác độc, nhưng sau khi hắn nằm lấy tay cô, nhìn thấy vết thương trong lòng bàn tay con ngươi màu đen như mặc ngọc* của hắn co rụt lại, động tác trở nên cực kỳ nhẹ nhàng.

*Mặc ngọc: một loại ngọc phỉ thuý có màu đen như màu mực tàu

Ôn Hủ Hủ sửng sờ.

Đáy lòng cô giống như nổi lên một trận sóng to gió lớn, cẩn thận nhìn người đàn ông đang nghiêm túc xử lý vết thương cho cô, cô cảm thấy mình giống như đang nằm mơ. 

Cô chưa từng được hưởng đãi ngộ như vậy từ hẳn, càng chưa từng nghĩ có một ngày hắn lại đối xử dịu dàng với mình.

Đây có phải là ảo giác của cô không? Ôn Hủ Hủ càng ngẩn ngơ hơn. "Bị chửi cho ngu luôn rồi?"

Cuối cùng Hoắc Tư Tước cũng xử lý xong, hắn nhìn qua cô một cái, phát hiện cô vẫn còn đang ngơ ngác nhìn hắn, giống như choáng váng, nhịn không được lại ghét bỏ một trận.

Nhưng mà đó chỉ là ghét bỏ bình thường.

Hản không còn tỏ ra chán ghét mất kiên nhãn giống như trước đây, bao gồm cả lúc trước chỉ cần tiếp xúc với người phụ nữ này hắn sẽ thẹn quá hóa giận, nhưng lúc này không còn nữa.

Cùng lắm chỉ là khinh ngoài mặt mà thôi.

Tuy nhiên sự dịu dàng bên trong, cho dù muốn che cũng không che giấu được.

Ôn Hủ Hủ cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, ngay lập tức giật tay về giống như bị điện giật: "Không... Không, đúng rồi, sao anh đột nhiên quay về? Không phải hôm nay công ty có rất nhiều việc sao?” 

Cô cố tình chuyển đổi chủ đề.

Lại không ngờ tới, người này lại lạnh nhạt nói: "Không nhìn ra à? Đây là tôi cố ý trở về cứu cái mạng nhỏ của cô đó, Ôn Hủ Hủ, bình thường không phải cô giỏi giang lắm sao? Dám đối nghịch với cả tôi mà, sao? Sao bây giờ lại hèn nhát như thế?”

Ôn Hủ Hủ: "..." Chuyện này quá đáng sợ, không phải là vấn đề cô hèn nhát hay không, mà vấn đề là lời này của

hắn quá đáng sợ.

Rốt cuộc cô có đức hạnh có năng lực gì? Mà có thể làm phiền hắn trở lại để cứu cô chứ.

Ôn Hủ Hủ nuốt nước miếng, một lúc sau mới nghe được bản thân trả lời: "Làm gì... làm gì có? Vốn tôi cũng muốn phản kích, chỉ là do anh đột nhiên tới thôi”

"Haha..."

Hoắc Tư Tước căn bản không tin lời nhảm nhí của cô.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận