Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo - Hoắc Tư Tước

 

Ông cụ Hoắc kinh ngạc: "Con đang nói lung tung gì vậy? Ai hại em trai con? Con nói ông nhỏ sao?"

Hoäc Dận lập tức gật đầu: "Đúng."

Năng lực biểu đạt ngôn ngữ của cậu bé đã tốt hơn nhiều, không chỉ có thể nói liên tục một câu mà

ngay cả tư duy logic cũng có thể thể hiện rõ ràng.

Chỉ là câu nói sau khi biểu đạt xong lại là khiến mọi người trong phòng hãi hùng khiếp vía.

"Dận Dận, ông nội biết con không thích mấy người ông nhỏ, nhưng con đừng làm loạn, em trai

chỉ cảm lạnh thôi."

Ông lão chắc chăn không tin mấy lời này, sau khi tỉnh táo lại, ông ấy bắt đầu khuyên cháu trai lớn.

Nhưng Hoäc Dận căn bản không nghe.

"Không phải, khi còn nhỏ con cũng đã bị ốm!" Cậu đột nhiên nói to, giọng cũng trở nên bén nhọn, cảm xúc vô cùng kích động.

Đứa nhỏ này lại phát bệnh rồi. 

Quản gia thấy tình hình không ổn lắm, ông ta nhanh chóng đi đến bên cạnh ông lão đang chuẩn bị giải thích tiếp cho đứa nhỏ.

Cuối cùng ông cụ Hoắc cũng dừng lại.

"Được, ông nội nghe con, sau này ông nội sẽ không cho em trai qua chỗ ông nhỏ nữa, bây giờ đã rất muộn, con ngoan ngoãn đi ngủ với bác quản gia nhé, được không?”

"Hừ

Hoắc Dận lạnh lùng nhìn ông nội, lúc này cậu bé mới dừng lại đi ra ngoài.

Người trong nhà căn bản sẽ không tin chuyện mà Hoäc Dận nói, khi còn nhỏ cậu bé vừa qua nhà ông nhỏ cũng sẽ ốm, ông lão đã tìm hiểu qua, là ngày sinh tháng đẻ của Hoắc Dận xung khắc với bên kia.

Nhưng bây giờ đến Mặc Bảo cũng bị bệnh.

Có phải nên tìm người xem thử không? Rốt cuộc có phải do xung khắc với bên kia không?

Trong đầu ông cụ lóe lên một suy nghĩ, sau đó cũng không còn gì khác... 

Hôm sau khi Ôn Hủ Hủ tỉnh lại, bên cạnh cô đã không còn ai.

Phần chăn bên cạnh xẹp xuống, nếu như không phải vì chỗ bên cạnh vẫn còn lộn xộn, vẫn còn chút ấm áp còn sót lại thì cô sẽ cho rằng tối qua mình nằm mơ.

"Ôn tiểu thư, cô tỉnh chưa? Tiên sinh nói tôi nấu tổ yến bổ máu cho cô, cô tỉnh rồi thì tôi sẽ mang vào cho cô”

Ôn Hủ Hủ đang ngây người nằm trong chăn nhìn trần nhà thì đột nhiên dì Vương gõ cửa.

Tổ yến bổ máu? Ôn Hủ Hủ có chút thụ sủng nhược kinh.

"Ừm, vào đi, không cần mang lên đâu, tôi tắm qua chút rồi sẽ đi xuống."

Ôn Hủ Hủ bò ra khỏi giường, mặc đồ ngủ chạy vào phòng tắm rửa mặt.

Thật ra hôm qua lúc tỉnh lại thấy người giúp việc ở nơi này cô đã cảm thấy có chút ngượng ngùng, cô và chủ nhân của dì ta có quan hệ rất lúng túng, nói là mẹ đứa nhỏ nhưng quan hệ của hai người lại tệ đến mức không bằng bạn bè bình thường. 

Mà tối qua cô lại ngủ ở phòng ngủ này.

Ôn Hủ Hủ tùy tiện tắm qua trong phòng vệ sinh.

Cũng may lúc đi ra dì Vương đã đi xuống, cô lập tức đến tầng hai, đến phòng ngủ mình thay quần áo

rồi mới xuống dưới.

Đương nhiên trong lúc cởi bộ đồ ngủ kia, cô không nhịn được mà đỏ mặt.

Hôm qua ai thay đồ ngủ giúp cô vậy?

Lúc xuống tầng, Ôn Hủ Hủ hỏi mấy đứa nhỏ đâu, sau khi biết các bé đã về nhà cũ thì không nhịn được mà lo lắng: "Đều đi sao? Nhược Nhược cũng đi?

"Đúng vậy, Ôn tiểu thư không cần lo lắng, buổi sáng trước khi đến công ty tiên sinh đã gọi điện thoại cho ông cụ, ông cụ nói ba đứa nhỏ đều ổn”

"Vậy sao."

Ôn Hủ Hủ nghe xong mới thở phào nhẹ nhõm.

Cô không quá lo lắng về hai con trai, cô chỉ lo con gái của mình, bây giờ họ vẫn không biết thân phận của con bé, cô sợ bé sẽ phải chịu uất ức.

Cũng may không sao.  

Ôn Hủ Hủ cầm điện thoại một lúc lâu.

Đã gần cuối năm, thời tiết rất tốt, trời xanh không mây, ánh sáng tươi sáng, hoa cẩm tú cầu và lan hồ điệp nở đầy màu sắc trên ban công tầng hai, gió thổi nhẹ mang theo hương hoa thoảng qua, đẹp đến mức giống như tranh vẽ.

Ôn Hủ Hủ tùy tiện tìm một chỗ rồi ngồi xuống, im lặng một lúc lâu, cuối cùng cô cũng mở điện thoại ra tìm một dãy số đã lâu không gọi.

"Alo?"

*...Tút tút tút.”

Vô cùng bất ngờ, sau khi bên kia nhận điện thoại, nghe thấy giọng của cô, người bên kia không nói một từ nào đã cúp điện thoại.

Ôn Hủ Hủ: ".."

Trong giây lát, chút hi vọng còn sót lại trong đáy lòng đã hoàn toàn bị phá nát, cô cảm thấy trong lồng ngực mình như có một ngọn lửa giận bùng cháy, cầm điện thoại lên tiếp tục gọi đi.

Cũng may lần này cô gọi điện đã có người nghe.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận