"Trì Úc? Anh dậy chưa? Cần phải dậy đi đón Ôn Cận rồi”
Ôn Hủ Hủ gõ cửa một lúc lâu, mới nghe được tiếng lầu bầu truyền ra từ trong phòng: "Biết rồi.”
Cô nghe thấy vậy, lúc này mới đi xuống.
Về chuyện của Ôn Cận, Ôn Hủ Hủ có dự định nếu cậu bằng lòng đi theo cô, vậy thì kể từ bây giờ để cho cậu làm trợ lý của cô, cô dự định tiến vào giới tài chính gây tiếng vang trước, còn Ôn Cận thì phụ trách quản lý tài chính giúp cô.
Nghe nói Ôn Cận học chuyên ngành kế toán. Một giờ sau Trì Úc mới ra khỏi cửa.
Nhưng anh ta không ngờ tới giữa đường lại bị một người chặn lại.
"Mẹ kiếp, cậu tới đây khi nào? Hành tung của bọn tôi đã giấu kỹ đến mức này rồi, vậy mà cậu còn có thể tìm được tới đây nhanh như vậy? ĐM mũi cậu là mũi chó sao?”
Trì Úc nhìn thấy người chặn mình, anh ta ngồi trong xe chửi thề!
Hoäc Tư Tước cười lạnh lùng không nói gì, hẳn búng ngón tay ngay lập tức ở sau lưng hẳn xuất hiện mấy bóng đen xông về hướng Trì Úc.
Mẹ kiếp, đừng có bảo là tên này muốn giết anh †a đấy chứ?
Trì Úc bị dọa sợ, mở cửa xe trực tiếp thú nhận: "Rốt cuộc cậu muốn thế nào? Tôi không làm gì gây hại cho cậu mà.”
"Bắt cóc vợ tôi không tính sao?" "Hừ! Đó là vợ cậu sao? Đó rõ ràng là vợ cũ của
cậu mài” Trì Úc kêu to, kiên quyết không thừa nhận tội danh Hoắc Tư Tước tùy tiện gán cho anh ta.
Tuy nhiên điều làm cho anh ta tuyệt vọng chính là sau khi Hoắc Tư Tước nghe anh ta kháng nghị, lại trực tiếp ném tới trước mặt anh ta một quyển sổ nhỏ màu đỏ.
"Nhìn cho kỹ, xem cô ấy có phải là vợ cũ của tôi không?"
Trì Úc không nói lời nào, khuôn mặt xinh đẹp giống như hoa anh đào trong nháy mắt giống như mất đi ánh mặt trời, ảm đạm đến mức không còn chút máu.
Bọn họ vẫn là vợ chồng?
Vậy tại sao? Tại sao người đàn ông này lại đối xử với cô như vậy? Hắn không biết cô đã đánh đổi như thế nào vì hắn sao?
Hốc mắt Trì Úc đỏ lên, anh ta nhớ tới dáng vẻ tiều tuy thất thần của cô đến tìm anh ta vào đêm hôm đó, nó làm cho lòng ngực anh ta vô cùng bi thương, nỗi căm phẫn đột nhiên cũng tăng vọt lên.
"Được, cho dù cô ấy không phải là vợ cũ của cậu, vậy cậu có thể đối xử với cô ấy như vậy sao? Cô ấy là người không phải là đồ vật, cậu dựa vào cái gì hết lần này đến lần khác làm tổn thương cô ấy như vậy? Hả?”
Hoắc Tư Tước nheo mắt nhìn Trì Úc.
Quả nhiên hắn đoán không sai, Trì Úc lại còn dám nhớ nhung người phụ nữ của hắn.
Hắn bước tới bên cạnh xe, đứng nhìn chăm chằm anh ta, không hề tức giận nhưng khuôn mặt đẹp trai phủ đầy sương giá lại đang tỏ rõ thái độ của hắn.
"Đó chỉ là một hiểu lầm, tôi tới đây chính là để giải quyết chuyện này với cô ấy."
"Hiểu lầm? Cậu nói cậu đã giết con gái của cậu cô ấy, là hiểu lầm? Ai tin?” Trì Úc cười nhạt.
Hoắc Tư Tước nổi đầy gân xanh, suýt chút nữa đã không kiềm chế được.
'Tên khốn này đúng là thiếu đòn, nhiều lần bắt cóc người phụ nữ của hắn, là ai cho anh ta lá gan này?
Hơn nữa điều làm cho hắn ghen tị nhất chính là người phụ nữ chết tiệt kia lại coi anh ta là người đáng tin cậy nhất, hai lần bọn họ bộc phát khủng hoảng cô đều đi tìm cái tên khốn kiếp này!
Hoắc Tư Tước buộc bản thân phải bình tĩnh trước.
“Tôi nói không có là không có, có tin không thì tuỳ anh, bây giờ tôi muốn hỏi anh gần đây cô ấy làm gì? Kế hoạch của cô ấy là gì?”
"Xì! Cậu đang hỏi tôi à2 Tôi cứ không..."
Chữ "nói" còn chưa kịp ra khỏi miệng, cửa xe của Trì Úc đã bị mở ra, sau đó hai người mặc đồ đen vừa nhìn đã biết có võ, trực tiếp lôi anh ta ra khỏi xe.
"Trì nhị thiếu gia, tôi khuyên cậu tốt nhất vẫn nên ngoan ngoãn trả lời tổng giám đốc, nếu không sẽ không bao giờ gặp lại Trì lão phu nhân và gia đình anh trai chị dâu của cậu nữa."
Người mặc đồ đen lạnh lùng nói ở bên tai Trì Úc.
Trì Úc nghe xong muốn nổi điên ngay tức khắc.
'Tên khốn kiếp này!
Nhưng anh ta không có cam đảm, anh ta chưa từng sợ bất kỳ ai ở hai nhà Hoắc Trì ngoại trừ cái tên chết tiệt trước mắt này.
'Tức chết anh ta rồi...
Cuối cùng Trì Úc được đưa đến một quán cà phê, sau đó anh ta buộc phải nói ra kế hoạch của Ôn Hủ Hủ.
"Cô ấy sẽ không làm chuyện gì gây hại cho Hoắc thị các người, cô ấy chỉ muốn trở lại giới tài chính, sau đó trợ giúp nhà họ Ôn làm lại từ đầu, loại người như cô ấy có thể có suy nghĩ xấu gì với cậu với nhà họ Hoặc của cậu chứ?"
Khi Trì Úc nói đến câu cuối cùng, dường như anh ta đang chất vấn với vẻ đau thương căm phẫn.
Sắc mặt Hoắc Tư Tước cứng đờ, không lên tiếng.
Quả thật anh ta nói không có sai, Ôn Hủ Hủ có thể có suy nghĩ xấu gì chứ?
Tuy nhiên cô lại muốn đầu cơ tài chính một lần nữa!
Sắc mặt Hoắc Tư Tước trở nên rất khó coi.
"Một mình cô ấy?"
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!