Mẹ nó, quá trâu bò rồi!
Lâm Ân kích động nhảy lên: "Cô Nancy, cô đúng là khiến tôi thay đổi cách nhìn, bây giờ tôi không thể không thừa nhận năng lực của cô, cô biết hôm nay họ tổn thất bao nhiêu không?”
Ôn Hủ Hủ bình tĩnh cười: "Dựa vào giá cổ phiếu của họ thì chắc cũng phải bốc hơi mấy tỉ nhỉ?"
"Đúng vậy, tròn một tỷ! Cô Naney, cô thật quá lợi hại, so với tôi năm đó còn lợi hại hơn, một nhân tài như cô tôi nhất định phải có được!"
Tiền không chính đáng chảy vào tài khoản con cá sấu tài chính này cũng coi như đúng chỗ, Ôn Hủ Hủ thành công tiến vào vòng tài chính của bọn họ.
Ôn Hủ Hủ nghe xong thì thở dài nhẹ nhõm.
Cuối cùng cũng thành công.
Sau đó cô chính thức được mời đến biệt thự trang trang viên này, tiếp đó người đàn ông Lâm Ân này đã tổ chức một bữa tiệc hoan nghênh cô vô cùng long trọng.
Trong bữa tiệc, ông ta còn mới rất nhiều người hợp tác với mình đến.
Đương nhiên cũng chính là những người trong
khoảng mười mấy người ngồi trong phòng khách. "Chị, chị sao vậy? Sao chị lại không vui?”
Lúc đang ăn uống linh đình, Ôn Hủ Hủ cầm ly rượu cụng ly với mấy người này, giao lưu vài câu, đúng lúc này Ôn Cận đi tới, quan tâm hỏi cô một câu.
Lúc này Ôn Hủ Hủ mới nhíu mày: "Chị đang chờ tin"
"Tin gì?"
"Tin của Hoắc thị bên kia, vừa rồi chị khiến Hoắc thị tổn thất một tỷ, sao đến giờ họ còn chưa có động tĩnh?"
Ôn Cận lập tức ngẩn người: "Chị đang hi vọng họ có hành động gì sao? Nhưng họ làm chuyện gì thì cũng không có lợi cho chúng ta, một khi cục quản lí ngân hàng biết được sẽ tìm đến, Lâm Ân này chắc chắn sẽ bị phạt gấp đôi, còn có thể sẽ ngồi tù, đến lúc đó chúng ta làm sao bây giờ?”
Ôn Hủ Hủ: ".."
Trong lòng cô đột nhiên trở nên rối loạn, cô không biết nên nói gì.
Ôn Cận nói đúng là sự thật, nếu Lâm Ân sụp đổ thì họ cũng không có chỗ gì tốt.
Cho nên vì sao cô lại có những suy nghĩ kia chứ?
Chẳng lẽ đến lúc này cô vẫn chưa từ bỏ được người đàn ông kia sao?
Không, sẽ không!
Cô bị thương chưa đủ nhiều sao? Trả giá như vậy còn chưa đủ sao? Một tỉ thì tính là gì? Cho dù hẳn có phá sản, có chết trong đó thì cô cũng sẽ không nhíu mày dù chỉ một cái.
Ôn Hủ Hủ lập tức bình tĩnh lại.
Sau đó Kiều Thời Khiêm lại đến, anh ta muốn dẫn cô đến làm quen với những người khác, cô cầm ly rượu đi theo anh ta.
Ôn Cận yên lặng nhìn theo.
Ai cũng không phát hiện ra, lúc người phụ nữ xoay người đi, ánh mắt của thiếu niên ngây ngô xấu hổ bỗng nhiên trở nên trầm tĩnh. Cậu chăm chú nhìn theo người phu nữ, đôi mắt đen như bảo thach hơi chớp, bên trong là sự lạnh lùng như tuyết.
Tuy chỉ thoáng qua rồi biến mất nhưng lại vô cùng rõ ràng.
Đêm đó Ôn Hủ Hủ uống say khướt được mang về nhà, lúc cô vào phòng, cũng không biết là có phải ban ngày làm chuyện xấu không mà cô lại thấy chủ nợ của mình đang vắt chéo chân ngồi trong phòng mình.
Mẹ ơi!
Cô bị dọa đến mức ngồi bệt xuống đất.
Ảo giác, chắc chăn là ảo giác.
Cô đưa tay sờ trán, sờ được mồ hôi lạnh đầy trán thì nói với bản thân đây chỉ là ảo giác của cô, nhất định cô uống nhiều quá nên giờ mới hoa mắt.
Nhưng lúc cô đang tính bò dậy thì lại thấy một đôi giày da nam đang đi về phía mình.
"Đêm nay chơi vui lắm sao?" "Hả?"
"Kiếm lời một tỷ, có phải tâm trạng rất tốt không.
Người đàn ông to cao như tháp sät đứng thẳng nhìn xuống, bóng dáng cao lớn kia gần như che kín Ôn Hủ Hủ đang ngồi trên đất.
Vô cùng dọa người.
Ôn Hủ Hủ lập tức rụt người lại, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng vì uống rượu cũng trẳng bệch: "Tôi... Tôi không cố ý, tôi phải đi vào giới đó, tôi không còn cách khác nữa rồi."
"Sau đó thì sao?" "Sau đó... Sau đó..."
Ôn Hủ Hủ vừa định nói gì đó thì người đàn ông này đột nhiên kéo cô đứng dậy, cứ như vậy nhẹ nhàng kéo cô vào trong ngực mình.
"Nói đi, sao lại không nói tiếp? Sau đó thế nào?"
Người đàn ông cuối cùng cũng kéo được cô vào trong lòng, khuôn mặt tuấn tú tiến lại gần, giữa hai người chỉ cách nhau hơi thở nóng rực của hẳn, khí thế mạnh đến mức có thể thiêu đốt tất cả mọi thứ.
Đầu Ôn Hủ Hủ càng trống rỗng hơn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!