Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo - Hoắc Tư Tước

 

Lúc này Ôn Hủ Hủ đang ở trong phòng thí nghiệm của Lạc Du.

"Kết quả sao rồi?"

"Ừm, trong đồ ngọt này có loại nấm mốc giống trên người Mặc Bảo, sao cô lấy được?"

Lạc Du cuối cùng cũng thấy được kết quả xét nghiệm trong kính hiển vi, cô ta vô cùng kinh ngạc, truy vấn Ôn Hủ Hủ rốt cuộc lấy được thứ này từ đâu.

Ôn Hủ Hủ đâu còn tâm trạng để nói những thứ này?

Sau khi nghe được kết quả, cô chỉ cảm thấy trong ngực như có một ngọn lửa, cả người đều run lên vì giận.

Vì sao?

Hoäc Chính Hoa là ông nhỏ của mấy đứa trẻ, vì sao ông ta phải ra tay tàn độc như vậy với một đứa nhỏ năm tuổi chứ?

Còn nữa, Mặc Bảo nói bé ăn vì lúc trước Hoắc. Dận đã nói, mỗi lần cậu qua bên đó sẽ bị bệnh, nói như vậy Dận Dận là bị ông ta hạ độc sao? 

Ôn Hủ Hủ bị chọc giận đến phát điên rồi!

Lạc Du phát hiện tâm trạng của cô dao động, cô ta càng cảm thấy kì lạ hơn: "Cô sao vậy? Rốt cuộc cô lấy đâu ra thứ đồ chơi này thế, cô đừng nói với tôi cô vác một thân toàn vết thương về là vì cái này nhé?"

Ôn Hủ Hủ: "..."

Cơ thể cô lạnh như băng, cô căn bản không có tâm trạng để trả lời bất kì câu hỏi nào lúc này.

Cô xoay người rời đi. Lạc Du nghẹn họng nhìn bóng lưng cô.

"Người phụ nữ này bị bệnh sao, muốn đến thì đến muốn đi thì đi, cô ta cho rằng cô ta là ai chứ? Còn để mình làm việc cho cô ta nữa" Lạc Du cố tình nói lớn.

Nhưng Ôn Hủ Hủ không thèm để ý, sau khi ra khỏi phòng thí nghiệm, cô mang theo hai đứa nhỏ về biệt thự.

Hả? Hắn về rồi? Sau khi trở về cô phát hiện trong gara biệt thự

xuất hiện chiếc xe Bentley màu đen quen thuộc, cô lập tức trở nên kích động. 

"Dì Vương, tiên sinh về rồi sao?"

"Đúng vậy, ngài ấy ở trên tầng, ngài ấy còn hỏi có...

Dì ấy còn chưa nói xong mà cô nhóc này đã lập tức chạy lên tầng, ngay cả hai chữ "từ từ” của dì ấy cũng không thèm nghe, gấp đến mức hai đứa nhỏ sau lưng cũng không để ý.

Đứa bé này, sao lại vội vàng như vậy chứ?

Dì Vương cũng không biết như thế nào, chỉ có thể đến chỗ bọn nhỏ trước.

Sau khi lên tầng, Ôn Hủ Hủ vừa tức giận vừa kích động đi thẳng đến phòng ngủ của Hoắc Tư Tước.

"Hoäc Tư Tước? Anh ở bên trong sao? Tôi có chuyện vô cùng quan trọng muốn nói với anh."

Không có tiếng động, cô gõ cửa mấy cái, bên

trong không có chút phản ứng nào, giống như bên trong không có người vậy.

Không phải chứ, không phải dì Vương nói hẳn ở trên tầng sao?

Hơn nữa xe cũng ở dưới.

Ôn Hủ Hủ quyết định đi vào nhìn thử, không ngờ cô vừa đẩy cửa vào đã thấy người đàn ông nào đó quấn khăn tắm nửa người đi ra từ nhà tắm.

Ôn Hủ Hủ thấy vậy thì lập tức xấu hổ bịt mắt xoay người đi: "Anh... Sao anh lại tắm giữa ban ngày thế này? Còn không mặc quần áo đã ra nữa”

Hoắc Tư Tước: "..."

Nói nhảm gì vậy, đây là phòng ngủ của hắn, sao tắm xong lại phải mặc quần áo?

Còn nữa, ban ngày thì không thể tắm sao?

Người đàn ông mặt không biến sắc nhìn thoáng qua cô gái đang che mặt quay lưng về phía mình, một lúc sau nói ra một câu: "Trên người tôi có chỗ nào cô chưa nhìn sao?”

Bùm...

Ôn Hủ Hủ cảm thấy như có một tia sét đánh thẳng vào đầu mình, lần này cô không chỉ đỏ mặt mà còn muốn trực tiếp mở cửa chạy trốn.

Quá xấu hổ, quá tức giận!  

"Tôi... Tôi đến tìm anh sau" Gô lắp ba lắp bắp nói một câu, sau đó chuẩn bị chạy thật.

Nhưng cô còn chưa kịp cầm lấy tay năm cửa đã bị một bàn tay lớn kéo lại, cả người cô cũng bị kéo lùi về sau.

"Nói đi, chuyện gì?"

Người đàn ông hạ mắt nhìn cô gái trước mặt, trên người vẫn còn dính nước, giọt nước chảy xuống trên cơ thể tráng kiện của người đàn ông, gợi cảm đến muốn mạng.

Không cần nói đến giọng nói trầm khàn quyến rũ được phát ra từ đôi môi mỏng của hắn.

Ôn Hủ Hủ nuốt một ngụm nước bọt, hai mắt căn bản không dám nhìn thẳng vào người trước mặt.

"Bệnh... Bệnh kia của Mặc Mặc, tôi tra ra được. rồi, là chú nhỏ hạ độc."

"Cô nói cái gì?"

Người đàn ông nhìn Ôn Hủ Hủ trước mặt, trong đầu không khống chế được mà nhớ đến hình ảnh kiều diễm của cô nghe xong lời này lập tức lạnh giọng. 

Ôn Hủ Hủ thấy vậy thì nahnh chóng lấy báo cáo xét nghiệm từ chỗ Lạc Du ra, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ đưa ra cho hẳn nhìn.

"Anh nhìn đi, đây là đồ ngọt tôi lén trộm về ở bên nhà cũ, lúc đó ông ta đang muốn cho Mặc Bảo ăn, tôi nhân cơ hội mang về một chút để Lạc Du xét nghiệm."

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận