Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo - Hoắc Tư Tước

 

Thật đáng sợt

Đây có phải là một ma không? Vừa rồi rõ ràng cô đã nghe thấy hẳn đã đi xuống, vì sao còn có thể xuất hiện ở cửa phòng này? Hắn có biết như vậy sẽ dọa chết người hay không?

Đầu óc Ôn Hủ Hủ hoàn toàn trống rỗng.

Hoắc Tư Tước đứng ở cửa nhìn chằm chằm cô.

Biểu cảm của hắn có chút dọa người, giống như cuồng phong bão táp sắp tới, nổi giận đến đáng sợi Nhưng mà có chút quái dị chính là ngoại trừ những thứ này, trên khuôn mặt đẹp trai như tạc tượng của

hắn không còn biểu cảm gì khác.

Chẳng lẽ sau nửa năm, hẳn đối với cô chỉ còn lại mấy thứ này?

Ôn Hủ ngơ ngác nhìn.

"Cô không chết?"

Trong nháy mắt đầu óc Ôn Hủ Hủ trống rỗng, trong lúc bất chợt không hiểu lời này của hắn có ý gì?

Kết quả Hoäc Tư Tước nhìn thấy cô phản ứng như vậy, biểu hiện của hắn thậm chí còn đáng sợ hơn: "Cô to gan lắm, dám lừa tôi!”

"Hải!"

Ôn Hủ Hủ hoàn toàn chưa kịp hiểu đang xảy ra chuyện gì? Hoắc Tư Tước đã đưa tay túm lấy cổ áo cô, sau đó đè mạnh cô trên cánh cửa.

"A.." Ôn Hủ Hủ thật sự không ngờ lại đột nhiên cảy ra chuyện này, cô hoảng sợ kịch liệt giãy dụa.

"Hoắc... Tư Tước, anh buông tôi ra, Hoắc Tư Tước..."

"Buông cô ra? Cô còn không biết xấu hỏi nói tôi buông cô ra? Ôn Hủ Hủ, cô to gan thật đấy, dám chơi trò giả chết trước mặt tôi, hôm tôi sẽ tác thành cho côi”

Cả người hắn toả ra ý muốn giết nguòi, bóp chặt cổ cô!

"Cậu chủ! Cậu đang làm gì vậy? Cậu buông cô ấy ra đi!"

Thời khắc mấu chốt, cũng may dì Vương ở dưới lầu nghe thấy động tĩnh chạy tới, nhìn thấy cảnh tượng này, dì ta lập tức hét lớn chạy tới ngăn cản Hoắc Tư Tước.

Cả khuôn mặt nhỏ nhắn của Ôn Hủ Hủ đã bị bóp đến tím ngắt!

Cuối cùng hắn cũng buông ra, ngã gục xuống bên cạnh người giúp việc kịch liệt ho khan: "Khụ khụ khụ khụ..."

Tại sao lại thế này?

Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Vì sao hắn đột nhiên giống như khi lần đầu tiên hắn nhìn thấy cô trước đây?

Cả người Ôn Hủ Hủ run rẩy kịch liệt, cô bị dọa đến mức hai mắt ứa đầy nước mắt, hoảng sợ nhìn chằm chằm hẳn, giống như một con nai con bị dọa SỢ.

Dì Vương thấy vậy, chỉ có thể lén giải thích bên tai cô: "Ôn tiểu thư, ký ức trước đó của cậu chủ và cô đã bị Lạc tiểu thư thôi miên xóa bỏ rồi”

"Dì nói gì?"

Ôn Hủ Hủ đột nhiên như bị sét đánh!

Bị thôi miên xóa bỏ? 

Tại sao... lại như vậy?

Máu cả người cô đều lạnh buốt, giống như là có một con dao đột nhiên đâm mạnh vào tim cô. Giờ khắc này, cô ngơ ngác nhìn người đàn ông đằng đăng sát khí, đau đến mức ngay cả miệng cũng tràn đầy vị ngọt tanh.

"Ôn tiểu thư cô yên tâm, đây không phải là chủ ý của Lạc tiểu thư, là cậu ấy chủ động cầu xin Lạc tiểu thư xóa, nửa năm trước sau khi cô đi, cậu ấy trở về bị bệnh nặng, tỉnh lại lập tức đi tìm Lạc tiểu thư”

Giống như nhìn thấy Ôn Hủ Hủ không tin cho nên dì Vương lại nhỏ giọng bổ sung thêm một câu bên tai cô.

Đương nhiên, giọng điệu của người giúp việc khi nói câu này đã không còn thân thiện như trước nữa, giọng dì ta cứng rắn hơn nhiều, trong từng câu từng chữ đều tràn sự ngập bất mãn của dì ta đối với Ôn Hủ Hủ.

Ôn Hủ Hủ muốn nói cái gì đó.

Nhưng cuối cùng phát hiện cô hoàn toàn không nói ra được một chữ nào.

Thiếu sức sống như người chết, ngay cả trong xương cốt cũng lạnh buốt! 

"Người đâu! Bắt cô ta cho tôi!” Hoắc Tư Tước mất đi đoạn ký ức kia, quả nhiên tác phong làm việc hoàn toàn khác biệt, khi hắn nhìn thấy Ôn Hủ Hủ đột nhiên "sống lại".

Điều đầu tiên hắn muốn làm là làm thế nào giết chết người phụ nữ lừa gạt hắn năm năm bằng cách tàn nhãn nhất!

Dì Vương sợ hãi.

"Cậu chủ, đừng như vậy, cậu nể mặt bọn trẻ buông tha cho cô ấy đi."

"Bọn trẻ?" Người đàn ông tràn đầy khát máu nghe thấy câu này bỗng cười lạnh lùng: "Cô ta xứng sao? Gó liên quan gì đến cô ta chứ?”

Ôn Hủ Hủ: ".."

Trước mắt lại tối đen, cô chưa kịp nói bất cứ điều gì, Hoắc Tư Tước đã lớn tiếng quát, lập tức có mấy vệ sĩ ở dưới lầu nhanh nhẹn đi lên.

Sau đó, Ôn Hủ Hủ rơi vào trong tay bọn họ.

Thật ra đầu óc Ôn Hủ Hủ đang rơi vào trạng thái ngẩn ngơ, cho nên cô còn không biết đã xảy ra

chuyện gì, chứ nói gì đến việc giãy dụa.

Dì Vương thấy được, không đành lòng lại muốn khuyên: "Cậu chủ, cậu muốn đưa cô ấy đi đâu? Cậu đừng quên hôm nay cậu và Lạc tiểu thư đính hôn, cậu không đến khách sạn sao?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận